LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 446

Thứ lấp lánh kia là cây trâm ngọc nó lấy trộm trên đầu Nam Cung Nhị

phu nhân hôm nay. Lạc Việt ngạc nhiên, làm trò gì đây, khỉ tới đầu hàng?

Lâm Tinh dửng dưng nói, "Chắc nó muốn giao dịch với ngươi, đem vật

này đổi lấy Tôn Bôn đấy."

Ebook: Meo Samy

Nguồn : STENT Forum

Đại dực hầu ngước cặp mắt đỏ, ú ớ gật đầu. Nó gỡ nút thắt buộc trên cổ,

lấy xuống bọc đồ căng phồng sau lưng, móc ra một chiếc nhẫn đeo ngón cái
bằng ngọc thạch, đặt cạnh cây trâm ngọc: Lại dùng đôi mắt đỏ ngước nhìn
Lạc Việt chờ đợi. Lạc Việt bất giác thất thần, không biết nên phản ứng thế
nào.

Đại dực hầu thấy hắn không động đậy, lại thọc tay vào bọc khua

khoắng, móc ra một cái trống bỏi, còn cầm lên lắc mấy cái, để nó phát ra
mấy tiếng lanh canh, tỏ ý đây là cái trống vẫn còn chơi được. Ngay đến
Chiêu Nguyên cũng không nhịn được giật giật khóe miệng.

Đại dực hầu vẫn chưa nhận được hồi đáp từ Lạc Việt, móc hết thứ này

đến thứ khác ra khỏi bọc đồ. Nghiên mực, bút lông, khuyên tai bạc, xuyến
ngọc, nắp tách trà, khuyên cửa đồng, hòn cuội trắng, que lấy ráy tai, khăn
tay... thậm chí còn có cả túi ruột tượng và giày đầu hổ các nhũ mẫu hay đi.

Cuối cùng, nó tuyệt vọng mở tung cái bọc đã lép kẹp, trải xuống sàn,

trên lớp vải bọc trơ trọi một con lật đật mặt thọ tinh, là bảo bối cất đáy hòm
cuối cùng của nó. Lạc Việt toàn thân xụi lơ, mặt mày cứng ngắc. Đại dực
hầu mở to cặp mắt đỏ nhìn chòng chọc hắn van nài. Rốt cuộc Lạc Việt cũng
thốt lên lời, "Bản thiếu hiệp biết ngươi rất có thành ý. Nhưng mấy thứ đồ
này của ngươi đều là tang vật ngươi và Tôn Bôn ăn cướp về phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.