LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 448

Phân tích như thế, hắn lại càng đau đầu, Tôn Bôn dung thì đáng ghét,

giết thì đáng tiếc, nên làm thế nào mới được đây. Đại dực hầu nghe hiểu hắn
đang khen ngợi Tôn Bôn, ú a ú ớ cực lực gật đầu.

Chiêu Nguyên do dự nói, "Tôi... hôm nay sau khi gặp Tôn Bôn... vẫn có

một ý nghĩ. Gã không phải chính là người Lâm Tinh cần tìm chứ..."

Câu nói của nó như cây gậy lớn, đồng thời vung trúng đầu Lạc Việt và

Lâm Tinh, cả hai cùng rùng mình. Lâm Tinh nhảy dựng lên, "Không đời
nào. Kiêu hùng loạn thế ta tìm không thể là loại thổ phỉ nhân phẩm thấp
kém phá nhà cướp của ức hiếp dân lành ấy được."

Lạc Việt thần người tính toán, đúng rồi, võ công, hoài bão, tính khí, thảy

đều rất phù hợp với yêu cầu của Lâm Tinh, chỉ là vài quan niệm bị bẻ cong
đi tí tẹo. Nhưng, ngẫm lại những người được gọi là kiêu hùng loạn thế các
triều đại trước hình như đa số đều có chút khuyết điểm về tính cách, hoặc là
lệch lạc... Nếu vậy thì...

Lạc Việt và Chiêu Nguyên đưa mắt nhìn nhau, đạt được nhất trí.

Lâm Tinh rất kích động, cô không thể nào chấp nhận, "Chỉ riêng việc gã

ta ỷ mạnh hiếp yếu, là đã thấy con người này khó thành đại sự rồi. Ta quyết
không bảo hộ cho loại người ấy đâu. Nếu dùng gã ta làm đại tướng, Lạc
Việt há chẳng phải biến thành bạo quân sao?"

Một câu nói thức tỉnh Lạc Việt, nếu như Tôn Bôn làm đại tướng quân,

chắc đến tám chín phần là loại hãn tướng coi mạng người như cỏ rác, như
thế mình chẳng thành bạo quân dung túng thần tử tàn bạo ư? Nháy mắt sau,
Lạc Việt giơ tay gõ mạnh lên huyệt Thái dương, sao suýt nữa lại tự coi
mình là người được chọn làm hoàng đế thật thế này.

Lâm Tinh hừ mũi, "Nếu như Tôn Bôn là tướng tài hậu bị, thế thì ta tình

nguyện chọn Lạc Lăng Chi, dù sao ngoài cái mặt trắng thư sinh cộng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.