LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 476

Tôn Bôn cười khoe hàm răng trắng lóa dưới ánh mặt trời, "Các vị đi

đường ngang qua, đương nhiên không nghe nói, tại hạ thật ra đã bị bắt vào
đại lao huyện thành không dưới bốn năm lần. Lần nào cũng chỉ ở một đêm,
lần này vì chân bị thương, nên mới ở thêm một đêm." Con khỉ ngồi chồm
hỗm bên chân Tôn Bôn, vạch mắt làm mặt quỷ với họ.

Chiêu Nguyên nhớ ra một chuyện, vội lục hành trang lấy bọc đồ con khỉ

đem tới đổi lấy Tôn Bôn hôm nào đưa trả cho nó. Chiêu Nguyên cứ mang
bọc đồ mãi theo mình, không chịu vứt đi, Lạc Việt còn từng chê lỉnh kỉnh.
Con khỉ kêu khẹc khẹc, giật bọc đồ từ tay Chiêu Nguyên, lại ngồi xuống
bên chân Tôn Bôn làm mặt quỷ với họ. Chiêu Nguyên thử thân thiện cười
với nó, con khỉ gãi gãi má, móc trong túi ra một hạt hồ đào, ném cho Chiêu
Nguyên. Nó ném không mạnh, Chiêu Nguyên vừa vặn có thể giơ tay bắt
lấy, con khỉ lại kêu lên khẹc khẹc mấy tiếng, khua tay ra hiệu, ý nói hạt hồ
đào ấy tặng cho Chiêu Nguyên ăn. Con khỉ chịu bày tỏ thiện ý, Chiêu
Nguyên rất vui mừng.

Lạc Việt hối hận nói, "Lúc trước thấy Tôn huynh khảng khái hy sinh, tại

hạ còn sinh lòng thương tiếc. Thật không ngờ huynh lại có thể vượt ngục."

Tôn Bôn càng cười ngoác miệng, "Lúc ấy ta không làm bộ cam phận

chịu tội chết, các vị làm sao an tâm rời đi? Đây là kế giả hàng yếu thế vẫn
thường dùng trong binh pháp, có trách thì trách các vị không nhận ra mà
thôi."

Lâm Tinh nói, "Ngươi không sợ giờ bọn ta hô hoán gọi người tới bắt tên

phỉ đồ vượt ngục nhà ngươi sao?"

Tôn Bôn chẳng tỏ vẻ bận tâm, "Cô nương cứ hô lên thử xem sao, theo

như tốc độ xử lý công việc của nha môn tri huyện, e rằng tới giờ cáo thị truy
nã tại hạ vẫn còn chưa viết xong. Quan phủ Mạnh thành không biết chuyện
Tôn Bôn, ở đây, tại hạ chỉ là một kẻ mãi nghệ bình thường mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.