LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 493

Lâm Tinh nói, "Chúng ta cũng năm đồng. Năm đồng tiền công, năm

người làm."

Tôn Bôn mỉm cười im lặng. Lạc Việt bật cười ha hả, "Tôn huynh, huynh

ở Mạnh thành chẳng phải đã kiếm một món bẫm rồi sao, dắt theo Phi Tiên
Phong đa tài đa nghệ không lo chết đói, hà tất tranh chuyện làm ăn với
chúng tôi?"

Tôn Bôn xởi lởi cười nói, "Lạc huynh khiêm tốn quá rồi, so với tại hạ,

các vị còn là nhân tài trong các nhân tài, còn về chuyện làm ăn này muốn do
ai làm, phải xem ý Nhị chưởng quỹ đây thế nào đã?"

Ánh mắt Nhị chưởng quỹ đã dán chặt vào Tôn Bôn, Lạc Việt thầm lắc

đầu với bọn Chiêu Nguyên, Lâm Tinh. Lâm Tinh nghiến răng, giậm chân
nói, "Chúng ta không cần tiền công, chỉ cần nuôi ăn là được."

Tôn Bôn nhướng mày nói, "Ôi chao, cô nương cũng thật linh hoạt, được

thôi, tại hạ cũng không cần tiền công, chỉ cần nuôi cơm."

Lâm Tinh tức tối trợn mắt nhìn gã, Tôn Bôn mặt mày tươi cười, rõ ràng

tâm trạng rất tốt. Nhị chưởng quỹ cung tay với Lạc Việt, "Tiểu ca, xin thứ
lỗi, bản tiệm thực không cần dùng nhiều người đến vậy." Rồi lại quay sang
hơi gật đầu với Tôn Bôn, "Vị tiểu ca này, xin mời theo ta."

Vì sao năm người hợp vào vẫn không lại một người? Lâm Tinh không

phục, còn định lý sự thêm, Lạc Việt giữ cô, "Thôi bỏ đi, chúng ta không đấu
lại được gã đâu."

Tôn Bôn dương dương đắc ý, ôm quyền nói với Lạc Việt, "Các vị

nhường rồi."

Bọn Lạc Việt trơ mắt nhìn Tôn Bôn và con khỉ theo sau Nhị chưởng quỹ

đi vào tửu lầu. Lâm Tinh bực bội oán trách Nhị chưởng quỹ không biết làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.