LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 588

Nghe xong đoạn tự thuật của Tôn Bôn, Lâm Tinh cảm thấy, số mệnh gã

này lận đận quá sức, tuy hành sự không từ thủ đoạn thật nhưng xét đến cùng
lại có thể tha thứ được. Dựa vào trực giác bẩm sinh của kỳ lân hộ mạch, cô
biết Tôn Bôn có tố chất tướng tài, chưa chừng một ngày nào đó, gã thực sự
có thể giúp được Lạc Việt. Tôn Bôn cười nhe hàm răng trắng, "Sao, cô
nương không hùng hổ trừng mắt nhìn ta nữa, có phải đã thay đổi quan điểm
về con người ta rồi không?"

Lâm Tinh đã hơi mềm lòng, nhưng ngoài miệng vẫn nói cứng, "Cuộc

đời ngươi lận đận không có nghĩa là ngươi được tự tiện làm trò xằng bậy.
Dẫu sao, hôm nay, đa tạ lời nhắc nhở của ngươi." Cô lại ẩn hình, hóa gió bỏ
đi.

Sau khi Lâm Tinh đuổi theo Tôn Bôn, Lạc Việt và Chiêu Nguyên tiếp

tục dạo quanh thành nghe ngóng. Chiêu Nguyên không hiểu, trước đã dò la
mấy ngày, Lạc Việt cũng nói đã thu được kha khá tin tức, vì sao đột nhiên
lại phải đi nữa. Lạc Việt giải thích, sau khi xảy ra sự kiện Bắc quận dọa nạt,
hắn muốn xem phản ứng trong thành thế nào.

Trong thành không có gì thay đổi, trước cổng thành đã không còn hàng

người xếp dài tham tuyển quận mã, nhưng vẫn được canh phòng nghiêm
ngặt, xuất nhập đều bị tra hỏi cặn kẽ. Gần đây Lạc Việt và Chiêu Nguyên
thường loanh quanh ở cổng thành, ra ra vào vào, thị vệ đã nhẵn mặt, mặc
bọn họ luẩn quẩn bên cạnh, cũng không hỏi han nhiều.

Lạc Việt quan sát một lúc dòng người ra vào thành, vừa định gọi Chiêu

Nguyên đi chỗ khác, chợt nhìn thấy một cỗ xe ngựa tiến vào, bị binh lính
chặn lại, yêu cầu kiểm tra, không ngờ khơi ra một vụ náo động.

Cỗ xe trang hoàng lộng lẫy, có hai ba mươi người hộ tống, người dẫn

đầu kiên quyết không để binh lính lục soát trong xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.