LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 73

Lâm Tinh bĩu môi tặc lưỡi, "Ngươi ấy à, ngốc quá đi mất. Thiếu tâm cơ

như vậy làm sao sống được giữa chốn trần gian này? Vừa rồi là ta gợi
chuyện ngươi thôi, chưa gì đã mắc bẫy. Ngươi trả lời thế khác nào thừa
nhận mình thuộc Long tộc hộ mạch. Hiểu chưa?"

Chiêu Nguyên há hốc mồm, đứng thần người. Lâm Tinh nhếch môi,

"Thôi được, nể tình ngươi gọi ta một tiếng sư tỉ, ta sẽ dạy ngươi vài đạo lý
dễ hiểu nhất. Từ nay về sau, giả như có người nhắc nhỏm chuyện gì liên
quan đến bí mật ngươi muốn cất giấu, nhất quyết phải tỏ ra bàng quan,
không hay không biết. Giang hồ chốn nhân gian thâm hiểm lắm, ngươi phải
cẩn thận."

Cô đưa tay vỗ vai Chiêu Nguyên, "Chỉ cần ngươi không tranh Lạc Việt

với ta, ta sẽ vô cùng mong muốn ngươi được thuận buồm xuôi gió." Lúc nói
câu này, Lâm Tinh thậm chí còn mỉm cười.

Chiêu Nguyên vẫn đứng sững tại chỗ, nhìn theo bóng Lâm Tinh xa dần.

Hầy, nữ nhi, quả thật rất khó nắm bắt.

Chiêu Nguyên vừa bước vào sân, đám sư đệ của Lạc Việt đã bâu lấy nó

tán hươu tán vượn, rõ ràng đã coi nó như người trong nhà. Đối với bọn họ,
Chiêu Nguyên là cứu tinh giúp Thanh Sơn phái lần nữa tiến đến Luận võ
Đại hội, vậy nên phải dùng hữu tính sư môn giảm thiểu rủi ro nó tự nhiên
giở quẻ chạy mất. Chiêu Nguyên đứng giữa vòng người, nghe một sư huynh
quen mặt dùng giọng thân thiết hỏi nó bao nhiêu tuổi, bèn dè dặt trả lời
mình mới mười sáu theo lời dặn của Lạc Việt lúc trước, còn chưa nói hết
câu đã lại nghe các sư huynh khác mồm năm miệng mười nhao nhao hỏi nó
quê quán ở đâu, nhà có mấy người, thích đọc sách gì nghe nhạc gì uống trà
gì...

Lần đầu tiên trong đời, Chiêu Nguyên được tiếp xúc với nhiều người

phàm như thế này, nó căng thẳng đến độ quýnh quíu chân tay, trả lời lắp ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.