LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 242

tử màu tím nhạt, bên trên thêu chìm hình hạc tiên mây lành. Bọn Lạc Việt
chỉ mới thấy gã ăn mặc sặc sỡ như chim công hồi đến Cửu Ấp thành, hôm
nay là lần đầu tiên thấy gã vận phục sức chính thức như vậy, càng làm nổi
bật phong thái ung dung, chợt cảm thấy Đỗ Như Uyên đã biến thành một
con người khác.

Lâm Tinh tặc lưỡi, "Đỗ mọt sách có phong thái thế tử ghê."

Lạc Việt tiếp lời theo phản xạ, "Đỗ sư đệ vốn là thế tử mà."

Lời này vừa thốt ra, thấy binh lính xung quanh đều nhìn mình đầy kỳ

quái, Lạc Việt mới sực nhớ Lâm Tinh đang ẩn thân, người khác chỉ trông
thấy hắn ngây ngô lẩm bẩm một mình. Vội cười ngượng ngập, leo lên ngựa.
Tôn Bôn đứng khoanh tay cạnh trướng quan sát, còn Lạc Lăng Chi lại gần
tiễn chân, "Việt huynh tiến cung phải cẩn thận, tôi và Tôn huynh đợi trời
sáng sẽ vào kinh."

Lạc Việt cũng dặn Lạc Lăng Chi bảo trọng, rồi ra roi thúc ngựa lên

đường.

Khi chân trời bắt đầu lờ mờ sáng, một hàng người phi ngựa đến đại môn

ngoài thành, thị vệ theo hầu xuống ngựa, đệ trình tín vật cho vệ binh giữ
thành. Vệ binh xem xét xong, bèn mở cửa cho bọn họ vào thành. Lúc này
trời mới tang tảng sáng, nhưng trong kinh thành đã bắt đầu rộn rã, cửa hàng
cửa hiệu hai bên con đường thênh thang đang bận bịu mở hàng, những
người bán rong hối hả đẩy xe hàng nhỏ kêu leng keng, cố chiếm lấy chỗ tốt
bên đường. Từ cửa sổ những nhà treo biển hàng cơm hay quán rượu, mùi
thức ăn ngào ngạt bay ra, hòa vào cùng tiếng rao hàng rong, lượn lờ trên
phố. Con đường dưới chân rộng rãi bằng phẳng, lầu gác san sát, toát lên vẻ
phồn thịnh thái bình.

Ứng Trạch "hừ" một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phương xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.