LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 273

Tôn Bôn nhếch mép, "Theo những gì chúng ta tra xét được hiện giờ, thì

trận tàn sát đó, ngoại trừ đối phó với Bách Lý thị chúng ta, còn nhằm cả vào
gia đình Lạc thiếu hiệp. Cô nghĩ An Thuận vương và đám tinh binh của ông
ta liệu có thể bỏ sót một đứa bé như Lạc thiếu hiệp không?"

Lâm Tinh há miệng toan cãi, cũng chưa chắc, chẳng phải vẫn sót ngươi

đó ư? Nhưng cô cũng tự thấy câu này có phần cưỡng từ đoạt lý, đành ấm ức
nuốt xuống, chỉ cười nhạt nói, "Dù sao cứ như ngươi suy đoán, thì chẳng có
mấy người tử tế."

Tôn Bôn khoanh tay trước ngực, "Bởi Tôn mỗ cũng chẳng phải hạng tử

tế gì, nên đối với người hay việc, đều hoài nghi ít nhiều. Chuyện trên đời
không thể tin toàn bộ được."

Lạc Lăng Chi góp lời, "Nghi vấn chung quy cũng không phải sự thật, dù

sao tại hạ vẫn tin Hạc Cơ Tử tiền bối không phải hạng người đó."

Chiêu Nguyên siết chặt tách trà, nó cũng tin như Lạc Lăng Chi. Lâm

Tinh ca ngợi, "Xem đấy, đó mới là tấm lòng của bậc quân tử quang minh lỗi
lạc."

Tôn Bôn chẳng buồn tranh cãi, "Tôn mỗ xưa nay cũng chẳng nề bị

người khác coi là tiểu nhân."

Cuối cùng, Lạc Lăng Chi cũng ở lại quán trọ cùng Tôn Bôn, chỉ thỏa

thuận hằng ngày ai ra ngoài tra xét phần nấy, không can thiệp lẫn nhau,
tránh cả hai tra trùng một chỗ như hôm nay.

Tôn Bôn tỏ vẻ tiếc nuối, "Lạc tiểu đạo sĩ hôm nay đánh rắn động cỏ, tối

đến tiểu viện bên kia nhất định sẽ canh phòng nghiêm ngặt, đành đợi hôm
sau lại tra xét vậy."

Lâm Tinh thắc mắc, "Thái tử cũng lạ thật, sắp xếp cho đám đồng môn

sư huynh đệ của gã ở đây, định lén lút làm chuyện gì? Đông cung, An

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.