LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 272

Lâm Tinh vọt miệng, "Sao có thể chứ, Hạc Cơ Tử chắc chắn là người

tốt."

Lạc Lăng Chi cũng khẳng định, "Tại hạ rất tin tưởng nhân cách của Hạc

Cơ tiền bối."

Tôn Bôn cười cười rồi nhẩn nha nói, "Tại hạ nói bừa một câu thế này,

lòng người khó dò lắm."

Lạc Lăng Chi phản bác, "Tôn huynh đâu đã gặp Hạc Cơ tiền bối, đừng

tùy tiện kết luận."

Tôn Bôn nhướng mày, "Tôi chưa gặp sư phụ Lạc thiếu hiệp, nhưng

trong số những việc liên quan đến ông ta, có một chuyện tôi vẫn không sao
hiểu được. Lạc thiếu hiệp nói, trong ngày Đồ Thành năm xưa, sư phụ tình
cờ đi ngang, cứu được huynh ấy trong đống xác người ngồn ngộn. Vậy tại
sao ông ta tường tận lai lịch cha mẹ Lạc thiếu hiệp như vậy? Tên tuổi, quê
quán, nghề nghiệp, người thân trong nhà, đều rõ như lòng bàn tay."

Lâm Tinh phỏng đoán, "Có thể khi Hạc Cơ Tử gặp được người nhà Lạc

Việt, cha mẹ hắn vẫn chưa tắt thở, bèn giao Lạc Việt cho ông ta, đương
nhiên cũng nói rõ cả tên tuổi thân phận luôn. Sau khi cứu sống Lạc Việt,
ông ta lại nghe ngóng thêm về gia cảnh nhà hắn nữa."

Tôn Bôn dựa vào lưng ghế, nhẹ nhàng nói tiếp, "Có vẻ hợp lý đấy.

Nhưng vào hôm Đồ Thành, cả thành như địa ngục trần gian, chỉ có những
kẻ luôn tay chém giết hoặc cuống cuồng bỏ chạy. Xông vào quán trọ cứu
người, không thể nào vừa cứu người vừa nghe người ta kể lể thân thế."

Lâm Tinh phản bác, "Biết đâu sau khi đám binh lính chém giết đi rồi

mới cứu thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.