LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 271

Lạc Lăng Chi ngoảnh lại chẳng thấy ai, sực hiểu ra cười cười hỏi, "Lâm

cô nương?"

Giọng Lâm Tinh từ trên không vọng xuống, "Cả Chiêu Nguyên nữa.

Tôn Bôn ở phòng Ất số mười một trong quán trọ đối diện, chúng ta ở đó đợi
ngươi."

Khi tiểu nhị dẫn Lạc Lăng Chi vào phòng, Chiêu Nguyên và Lâm Tinh

đã cùng Tôn Bôn ngồi bên bàn uống trà, Phi Tiên Phong ngồi chồm hỗm
bóc hạch đào cạnh Chiêu Nguyên, kêu khẹc khẹc mấy tiếng, ra ý chào Lạc
Lăng Chi. Tiểu nhị khom người lui ra, Lạc Lăng Chi khép cửa lại rồi đến
bên bàn ngồi xuống. Tôn Bôn cười, "Lạc lão đệ, không ngờ hai người
chúng ta chia nhau ra tra xét, cuối cùng lại tra ra cùng một chỗ."

Lạc Lăng Chi kể, "Trên phố tại hạ gặp một sư đệ đồng môn ngày trước,

bèn bám theo gã lần tới nơi đó. Tại hạ nghĩ, có lẽ sẽ nghe ngóng được tung
tích của Hạc Cơ Tử tiền bối và các sư đệ Thanh Sơn."

Lâm Tinh ủ tách trà trong tay, "Không ngờ cuối cùng lại nghe được mấy

câu thật bất ngờ. Ngươi nghĩ sư đệ ngươi muốn ám chỉ ai?"

Lạc Lăng Chi lắc đầu, "Việc vô bằng cứ, tại hạ xưa nay không muốn

đoán bậy."

Tôn Bôn sán lại hỏi, "Cái gì cái gì? Nói ra cho Tôn mỗ nghe được

không?"

Lâm Tinh bèn thuật lại tình cảnh vừa nãy, còn Chiêu Nguyên lặng lẽ

ngồi một bên. Nó luôn cảm thấy người đó ám chỉ, dường như là... Sao có
thể chứ? Bằng trực giác, Chiêu Nguyên cho rằng mấy câu này nhất định
không đúng. Tôn Bôn nghe xong cười khanh khách, "Dù sao Lạc thiếu hiệp
cũng không có ở đây, Tôn mỗ xin nói thẳng, lời này mười phần có đến tám
chín là chỉ sư phụ của Lạc thiếu hiệp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.