LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 293

Bạch công công hối hả chạy tới, Lạc Việt như được đại xá, vội cảm thán,
"Sống giữa triều đình, nhất định phải có cặp giò chắc khỏe mới được."

Lâm Tinh an ủi, "Hiện giờ ngươi quỳ, sau này lại đến lượt người ngoài

quỳ lạy ngươi."

Lạc Việt thầm nghĩ, thật ra lão tử chẳng muốn quỳ lạy ai, cũng chẳng

muốn ai quỳ lạy mình hết.

Bạch công công bước tới gần tuyên đọc khẩu dụ, bấy giờ Lạc Việt mới

đứng dậy theo lão tới thái miếu.

Khi Lạc Việt xuất hiện, giữa các quan lại lại dậy lên một trận xì xào.

Mấy ngày nay, những lời đồn đại về Lạc Việt nhiều không kể xiết, mọi
người đều nghe đầy cả lỗ tai, nhưng hiện giờ trông thấy, phát hiện Lạc Việt
chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, mày kiếm mắt sáng, toàn
thân toát ra vẻ quê mùa mộc mạc. Hắn không có phẩm cấp, chiếc áo tơ tím
nhạt và mũ ngọc vận vào mình trông như đồ đi mượn. Vạt áo tơ dài thượt,
rất không hợp với bước đi thoăn thoắt như bay của hắn. Các quan thấy hắn
hấp tấp theo sau Bạch công công bước đến trước thềm ngọc, rồi quỳ xuống
dập đầu với hoàng thượng, chẳng ra quy củ gì, đều thầm lắc đầu than thở.

Phụng Ngô hờ hững lên tiếng, "Lần này Lạc thiếu hiệp tới đây, thật có

nhiều người nâng đỡ, chu toàn mọi sự."

Lạc Việt cười khanh khách, "Quốc sư quá khen."

Sau lưng hắn, bên trái có Chiêu Nguyên, bên phải có Lâm Tinh, Ứng

Trạch đứng chính giữa. Đỗ Như Uyên còn cố ý để Thương Cảnh đi cùng
bọn họ, nằm trên vai Chiêu Nguyên. Nhưng các quan lại có mặt không thấy
được mấy người này, chỉ thấy quốc sư xưa nay ngạo mạn đột nhiên buông
lời châm chọc Lạc Việt, lời nói lại có ẩn ý, mà tên Lạc Việt kia đối đáp cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.