LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 419

Nụ cười trên mặt Đàm Đài Dung Nguyệt rất gượng gạo, song Sở Linh

quận chúa như không hề phát giác, niềm nở dẫn nàng vào gian điện nơi
mình ở. Đàm Đài Dung Nguyệt vừa vào cửa bèn bảo những người xung
quanh, "Các người tạm lui xuống đi, ta có chuyện riêng muốn nói với quận
chúa."

Cung nữ hầu hạ trong Tư An cung phụng mệnh lui xuống, Đàm Đài

Dung Nguyệt cẩn thận khép cửa lại. Đám cung nữ bắt đầu xì xào, "Đàm Đài
tiểu thư xem ra chẳng có ý tốt gì đâu." Họ toan lại gần nghe lén thì cửa đột
ngột mở ra "két" một tiếng, Đàm Đài Dung Nguyệt đứng trước cửa nghiêm
nghị nói, "Có thể lùi ra xa hơn một trượng không, ta và quận chúa nói
chuyện, không muốn bị người ngoài quấy nhiễu."

Các cung nữ y lời lui xuống, nhìn theo cánh cửa khép lại, "Ghê gớm quá

nhỉ!"

Thi Vân cười nhạo, "Có lẽ cũng chỉ ghê gớm được một lúc này thôi."

Trong phòng, Sở Linh quận chúa ân cần rót trà cho Đàm Đài Dung

Nguyệt, kéo nàng cùng mình ngồi xuống. Đàm Đài Dung Nguyệt nhìn
thẳng vào cô ta, "Nhược San, nói cho muội biết đi, rốt cuộc tỉ đang tính
toán chuyện gì vậy?"

Sở Linh quận chúa tròn mắt vẻ ngây thơ, "Hả?"

"Có phải tỉ nói với thái hậu, định điều động Lan Hoa ám vệ trợ giúp

nương nương không?" Đàm Đài Dung Nguyệt hỏi thẳng, "Thái hậu và
hoàng thượng hoàng hậu hiện giờ đã thảm lắm rồi, tỉ nỡ lòng nào ném đá
xuống giếng nữa?"

Sở Linh quận chúa càng ra vẻ ngỡ ngàng không hiểu, "Dung Nguyệt,

sao ta càng nghe càng không hiểu muội nói gì thế? Cái gì Lan Hoa vệ, lại cả
thái hậu và hoàng thượng hoàng hậu cơ? Ta là kẻ côi cút, được thái tử ân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.