LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 469

Ứng Trạch nhướng mày, mấy mảnh vụn rời rạc lại cuộn lên trong lòng

lão. Thanh Phụng sứ bỏ mình. Thanh Phụng sứ...

"Sứ quân, sứ quân..."

"Tướng quân..."

Một bóng áo xanh cầm kiếm loáng qua trước mắt, Ứng Trạch gắng định

thần lại, dằn cơn nóng nảy trong lòng xuống, song vẫn không sao nhận rõ
được bóng người kia.

Cửu Lăng lại tiếp tục kể.

Linh vật kia cần có linh khí cực cao của ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ

mới có thể luyện thành. Cô cô của Cửu Lăng là bạch phụng hoàng, tinh
phách âm hàn, luyện được hành thổ. Một vị linh chi tiên dưới trướng Cửu
Thiên Huyền Nữ rút hồn phách ra luyện lấy hành mộc. Lại thêm vào đó
pháp khí thuộc hành kim, nước tiên trên Thiên Trì, dùng chân hồ của Thái
Dương tinh rèn ba mươi sáu ngày đêm, luyện thành một thanh bảo kiếm.
Dùng máu phụng hoàng vẽ thành hình chim phụng, phong ấn trong thanh
kiếm. Thường ngày, thanh kiếm này ẩn hình, được bảo hộ bằng bản thể của
linh chi tiên. Nếu như Ma tộc phá đất xông ra, vào lúc then chốt, bảo kiếm
sẽ trảm sát yêu ma.

Linh kiếm tập hợp linh khí trời đất luyện thành, khi vừa ra lò, đã có hồn

phách của riêng mình. Vì trong những tiên dẫn dung hợp pháp khí, cô cô
của Cửu Lăng có linh lực mạnh nhất nên hình dạng của mảnh linh hồn này
cũng gần giống với phụng hoàng, dung mạo tương tự cô cô của Cửu Lăng,
Cửu Thiên Huyền Nữ đặt tên cho nó là Bạch Chi.

Lạc Việt bất giác nhớ tới, tiếng gọi văng vẳng mà trầm thấp trong giấc

mơ, khi Bạch Chi hóa thành trường kiếm.

"Sứ quân, cuối cùng người cũng trở về rồi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.