LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 467

Như chứng thực câu này, chủy thủ trong tay Lạc Việt liền rơi xuống đất

đánh keng một tiếng. Hắn ngẩng phắt lên, nhìn chằm chằm vào Cửu Lăng,
"Pháp tuyến huyết khế quan trọng như vậy mà ngươi cũng để yên cho ta
cắt, có phải vì chủy thủ của Lâm Tinh vốn không thể cắt đứt nó không?"

Cửu Lăng bình thản đáp, "Ngươi nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi."

Lạc Việt đứng thẳng người dậy, "Phụng quân có thể kể lại hết đầu đuôi

câu chuyện cho tại hạ nghe chăng?"

Cửu Lăng cười hỏi, "Chẳng phải ngươi đã biết cả rồi ư?"

Lạc Việt đáp, "Ta muốn biết chân tướng cả câu chuyện kia. Từ Linh Cố

thôn mấy trăm năm trước, ân oán giữa ba nhà Hòa, Mộ, Bách Lý cùng
những mối liên quan tới hiện tại. Còn nữa... hoàng nữ Bạch Chi trong Linh
Cố thôn, chắc hẳn cũng có quan hệ với Phụng quân? Ngươi phò trợ Phụng
Tường đế, không phải vì yêu mẹ của ông ta, mà là vì Bạch Chi, có đúng
không?"

Ánh mắt Cửu Lăng đang dán vào Lạc Việt chợt mờ đi, nụ cười trên môi

thoáng vẻ cảm khái.

"Lạc Việt, mỗi lần gặp ngươi, ta đều nhớ tới một người, suy cho cùng

vẫn là huyết mạch tương liên, ngươi rất giống hắn."

Khóe miệng Lạc Việt giần giật, "Các hạ không định nói ta giống Phụng

Tường đế chứ?"

Cửu Lăng lắc đầu, "Không giống. Ngươi giống huynh trưởng của hắn,

thái tử Hòa Hy."

Dáng vẻ Hòa Hy và Lạc Việt khác hẳn nhau, nhưng cả hai cùng có cặp

mắt trong veo, nụ cười tươi tắn, lại cùng hào sảng, cùng dễ bộc lộ cảm xúc,
không biết che giấu. Khác hẳn người mẹ lão luyện quyền mưu của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.