LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 597

thiết, xa xôi mà kinh thiên động địa. Giống như lần trước ở tế đàn, bị Phụng
Ngô đâm trúng vậy.

Có điều lần này không may mắn như vậy, trong ngực hắn không giấu

cuốn sách trận pháp và Thái Thanh kinh, cũng chẳng có sư tổ cứu mạng
nữa. Hắn gắng gượng giơ tay trái lên, huyết khế tuyến nơi cổ tay đang mờ
dần rồi biến mất. Hắn sinh ra đã là đồ bỏ, số mệnh định sẵn là cả đời tầm
thường, rồi sẽ tầm thường mà chết đi.

"Người đệ nên tìm không phải ta, đệ đi tìm người thực sự được an bài

cho đệ đi."

Giữa lúc mơ màng, tưởng chừng hắn chỉ sắp chìm vào một giấc mộng

bình thản, hôm sau tỉnh lại, sẽ lại là một ngày đẹp trời. Một con rồng cuộn
tròn bên gối hắn, khe khẽ ngáy, mọi ân oán phân tranh đều lùi xa bọn họ.

Chiêu Li hóa thành người, ghì chặt lấy Chiêu Nguyên đang phát cuồng,

ép y biến thành người, cản không cho y xông tới, "Đệ bình tĩnh đi, điều này
vốn là đương nhiên mà."

Lâm Tinh hoảng hốt hỏi, "Cái gì tất nhiên cơ?" Lạc Việt không thể chết,

hắn đã ăn vảy của cô, hắn có thể đồng thời định huyết khế với cả Phụng
quân và Long thần, hắn có thể sống sót thoát khỏi kiếp nạn ở Đồ Thành,
hắn có phải dòng dõi Hòa thị hay không cũng chẳng quan hệ gì, sao hắn có
thể chết được?

Chiêu Li nhìn xuống dưới, vẻ xót xa, "Kỳ lân công chúa lẽ nào chưa

nghe nói về đặc tính của hộ mạch long chúng ta ư? Long thần hộ mạch
chúng ta, nếu lựa chọn người có mệnh trời từ khi mình còn nhỏ, thì người
đầu tiên kết huyết khế sẽ không thể làm hoàng đế. Khi rồng con trưởng
thành thay sừng lột vảy, cũng chính là lúc phàm nhân kia tận số. Người tiếp
theo được chọn mới là hoàng đế của triều đại mới. Cũng có nghĩa là, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.