Ta mỉm cười, từ chối cho ý kiến. Đánh bạo quan sát xung quanh, trong
phòng tuy có một ngọn đèn thắp sáng, nhưng không rõ vì sao ngọn đèn này
lại mờ mờ ảo ảo, so với ánh sáng khi đứng nhìn ngoài cửa cũng chẳng khác
nhau là mấy. Bốn phía tối đen như mực, trong phòng không trông thấy
bóng dáng bất kỳ ai, một mảng tối đen không có điểm cuối, thậm chí có
chút giống với lúc ta ở trong Côn Lôn kính, vô biên vô tận.
" Con chim loan ngươi rất lớn mật ! Cũng dám cự tuyệt lão phu, dựa vào
thụy thú ngươi giấu phía sau ? "
Ta quay đầu nhìn, phía sau trống rỗng, ngay cả hình dạng cánh cửa lúc
đến cũng không thấy, nào có bóng dáng thụy thú ? Nhẹ nhàng cười, nói "
Áp Vương chẳng lẽ tuổi già hoa mắt ? Phía sau tiểu tiên ngay cả nửa bóng
hình cũng không thấy, thế nào lại có thụy thú ?"