LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 115

Áp Vương đã tiến sâu vào ma đạo, phàm là kẻ đi săn thì sẽ săn những kẻ có
nội đan tinh nguyên, một con hổ phàm trần nho nhỏ, hắn chẳng cần bận
tâm đến.

Ta nghĩ như vậy, ngược lại cảm thấy yên bình. Từ đầu tới cuối, ta chẳng

qua là con chim loan cô độc trong giới, lông bông khắp bát hoang tứ hải,
cùng hồn phi phách tán không khác nhau là mấy, không thể khiến người
bên cạnh nhỏ vài giọt lệ xót thương, cho dù giờ phút này có bị người lấy đi
tính mạng, thật sự cũng chẳng phải chuyện hệ trọng gì.

Thật lâu sau, trong phòng truyền đến một thanh âm trầm thấp khàn khàn

: " Nếu đã đến, thì liền vào đi. "

Hổ Yêu đưa tay mời, tay ta chạm vào ván cửa, đụng đến mộc kết bên

trên gỗ thô, nghĩ tới Áp Vương này cũng giống ta, vụng về chặt cây xây
phòng, không khỏi bật cười- tính mạng trong thời khắc mong manh này, ta
lại thảnh thơi nhớ tới khoảng thời gian đó.

Cửa phòng không chút tiếng động chậm rãi tự động mở ra, ta nhấc bước

tiến vào, lúc đó một cỗ mùi xộc vào mũi, trong đầu lại nảy sinh ra một ý
niệm cổ quái: Cửu Ly sạch sẽ như vậy, nếu bảo nó đến, cái mùi này cũng
khiến nó thối quá mà chết.

“Vì sao bật cười?”

" Nghĩ đến Áp Vương tắm rửa không kỹ, quý phủ thiếu tiểu yêu quét

tước dọn dẹp… "

Trong phòng trống trải lập tức vang lên tiếng cười chói tai : " Tiên tử

đúng là người chân thật nói lời thẳng thắn. Phủ đệ lão phu đúng thực thiếu
vài tiểu yêu vẩy nước quét nhà, không bằng tiên tử hạ mình, ở lại tệ phủ
đảm đương chức vụ nhỏ ? "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.