LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 113

Ta vươn tay ra, nó đưa cái đầu to ấm áp nhẹ nhàng cọ cọ. Ta nhẹ kéo lỗ

tai nó qua, nó tựa vào lòng ta, thấp giọng hừ hừ.

Ta sớm đã mệt mỏi, ôm cái đầu to của nó, nhẹ giọng nói : " Nhạc Kha,

ngươi cũng biết, ta trước giờ chỉ có một mình, độc lai độc vãng ? "

Bạch Hổ lại cọ cọ.

Ta chậm chậm trượt xuống đất, thay đổi tư thế thoải mái, ghé vào trên

nửa người lão hổ, lẩm bẩm : " Cửu Ly ở cạnh ta tám trăm năm, ta cũng nên
biết đủ, có phải hay không ? Nếu ngươi muốn rời khỏi nơi này, thừa dịp lúc
ta đang ngủ cũng mau rời đi đi. "

Nói xong nhắm mắt lại, tựa vào bộ lông ấm áp thoang thoảng hương

thơm của nó, dần dần ngủ.

Trong lúc mơ màng, hình như có nam tử nhích lại gần, gương mặt mơ

hồ, vừa vặn mùi hương lại rất quen thuộc.

Đó là hương hoa thạch quỳnh.

Tối ngày thứ hai, ta thu thập một chút, vuốt đầu Bạch Hổ, nhỏ giọng dặn

dò nó vài câu, bảo nó không được ra ngoài, phải ở trông chừng nhà cửa,
không bao lâu Hổ Yêu đã đến đón, ta chỉ phải đi theo hắn.

Sáng nay lúc thức dậy, thấy Bạch Hổ cư nhiên không lo không nghĩ ngủ

ở bên cạnh ta, ta lại nằm trên chiếc giường trong phòng mình. Cùng một
con hổ đồng giường cộng chẩm, việc này tóm lại có chút kỳ quái. Chỉ là ta
bây giờ lúc nào cũng có thể gặp phải tai họa bất ngờ, có thể cũng một con
vật không li không rời, nội tâm cư nhiên cũng có chút mừng thầm.

Trong thời gian một ngày một đêm, chướng khí đen kịt phía trên núi Nữ

Sàng kia tựa hồ đã áp sát phía trước núi, qua hai ba ngày, luồng khí yêu ma

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.