LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 12

Mặc dù việc này đã trải qua mấy ngàn năm, Đông Hải ruộng dâu hóa

biển xanh đã vài lần, đáng lẽ ra nên tan thành mây khói, nhưng Bản Tiên là
một vị tiên có thù tất báo, mặc dù nể mặt dì chưa từng đối chọi gay gắt với
Đan Chu, nhưng cũng nhớ kỹ việc này, chẳng quên.

Nhưng đánh Long Tử Đông Hải, cũng là chuyện sáng sớm ngày hôm

nay,– nàng ta làm sao mà biết được?

Mặc dù trong lòng ta có chút bất an, quay đầu nhìn thấy sắc mặt bất đắc

dĩ của dì, cũng biết bà ấy đã quen nhìn thấy Đan Chu đối xử với ta ra sao,
ngược lại ta cảm thấy rất bình tĩnh — cho dù việc này truyền khắp Tứ Hải
Bát Hoang, nhưng đánh cũng đã đánh, cùng lắm thì Nhạc Kha đánh lại ta là
được. Tuy nói chân thân của chim Loan không có vảy, thì ít ra mấy cong
lông vũ màu xanh vẫn có chứ.

Ta mềm nhẹ vuốt ve bộ lông trơn mượt của Cửu Ly, nói: “Cần chi công

chúa điện hạ quan tâm? Chỉ là gỡ xuống vài miếng vảy rồng thôi mà!”

Đan Chu đương nhiên muốn đối chọi gay gắt với ta: “Nói ra nhẹ nhàng

quá, gỡ xuống vài miếng vảy rồng thôi! Nếu không phải mẫu thân lên
Thiên Đình ra mặt giúp ngươi, giờ phút này thế nào có núi Nữ Sàng cho
ngươi cư trú? Sợ là sớm bị nhốt đánh vào Súc Sinh Đạo, không thể trở
mình!”

Ngụ ý dường như ta có thể cư trú ở núi Nữ Sàng, thế nhưng là một

chuyện may mắn lắm?

Trong lòng ta đầy tức giận oán trách, trên mặt chỉ làm ra vẻ khó hiểu,

mỉm cười, càng làm cho nàng ta buồn bực gấp bội, phía trên khuôn mặt
kiều diễm lệ khí đột nhiên càng tăng thêm.“Đang yên ổn làm một tiên tử
vui vẻ thì không làm, lại muốn đi đến chỗ hoang vắng làm một thổ tiên.
Cũng chẳng trách người bên ngoài không chịu giúp đỡ ngươi, chẳng qua
chỉ là một khối bùn nhão……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.