LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 143

Sấm chớp ầm ầm, từng giọt từng giọt mưa nặng nề rơi xuống, trong nháy

mắt cảnh vật trước mắt ta đã nhoè đi. Chỉ cảm giác vòng tay ôm eo ta càng
ngày càng chặt, ta có ý muốn nhắc nhở hắn, nhưng lại sợ làm hắn phân tâm,
chỉ đành duy trì nguyên trạng.

Nhạc Kha giống như vô tình cúi đầu xuống, môi kề sát bên tai ta, nhỏ

giọng nói: “Thanh nhi……”

Lại một tiếng sấm nữa, trong nháy mắt câu nói của Nhạc Kha đã bị tiếng

sấm xé tan tác thành nhiều mảnh nhỏ, ta chỉ mơ hồ nghe được vài chữ rời
rạc: “…… có phải…… thích……”

Ta vốn hiểu tính hắn thích trêu hoa ghẹo nguyệt, dung mạo ta lại bình

thường thế này làm sao lọt vào mắt xanh của hắn? Vội vàng an ủi vỗ vỗ
cánh tay hắn, hắn dỏng tay, ta kề sát lỗ tai hắn thanh minh: “Ngươi yên
tâm, ta chắc chắn sẽ không bởi vì ngươi đối xử tử tế với ta rồi thích ngươi,
đòi sống đòi chết bám lấy ngươi, ngươi không cần hoảng sợ!”

Hắn vốn quen nhìn ta huyên thuyên cợt nhả, bộ dáng vô lại nói nhiều

nhưng không giữ lời bao nhiêu, hôm nay lại thấy ta nói năng chân thành,
chỉ hận không thể moi gan moi tim cho hắn xem, thế nhưng hắn lại có vẻ
không hài lòng với lời hứa vừa rồi của ta, mặt hắn đen hết một nửa, một
ánh chớp xẹt ngang, ta thoáng thấy hắn có chút giận dữ, có vài tương tự với
sấm sét ầm ầm phía cuối trời.

Ta co rúm người lại đem thân mình thoát khỏi vòng tay hắn, hắn lại

giống như đã giận dỗi xong, đột nhiên kéo mạnh ta vào lòng, đáng thương
cho cái mũi bé bỏng của ta, trong mấy ngàn năm nay ta nâng niu hài lòng
nhất là cái mũi, lần này bị đập mạnh vào ngực hắn như vậy, không biết có
bị xẹp tí nào không?

Ta trưng ra vẻ mặt van xin với hắn, nhưng hắn đến liếc cũng chẳng thèm

liếc ta một cái, lạnh lùng điều khiển những mũi tên băng vun vút bắn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.