Ta cực kỳ ngạc nhiên, quả thật không thể tưởng tượng ra cảnh tượng
chúng tiên nga tiên tử chạy nhanh còn hơn cả thỏ.
“Chuyện Thần Quân chỉ là?”
Chu Tước Thần Quân nhận lấy trường bào tiểu đồng đưa tới, tùy ý khoác
lên người, sang sảng cười lớn: “Nghe nói Thái tử phi nương nương tương
lai cùng với thân mẫu qua mấy ngày nữa muốn đến Thiên giới bái phỏng.
Thái tử điện hạ và Thái tử phi nương nương tương lai mặc dù đính hôn đã
hơn vạn năm, nhưng vẫn chưa từng chân chính gặp mặt.”
Đan Chu sắp tới?
Trong đầu ta hiện lên gương mặt cao ngạo của Đan Chu, nàng ở núi Đan
Huyệt nổi danh mỹ mạo, lại là công chúa, tính tình khó tránh khỏi kiêu
căng ương bướng. Nhưng Thiên giới Lăng Xương thái tử không nói đến mỹ
mạo, ngay đến kiêu ngạo cũng cao tay hơn nàng một chút. Hai người đều là
nhân vật có tính cách cực kỳ mạnh mẽ, nếu bỗng dưng hợp lại một chỗ…
Tâm tình trong lòng nhịn không được cực kỳ tốt.
Vạn năm qua, cuối cùng cũng có người có thể áp chế được Đan Chu.
Ta biết rõ đây là suy nghĩ ngây thơ thiển cận, nhưng mỗi khi nhớ lại
chung quy vẫn là vui vẻ một hồi.
Đôi tay to như quạt hương bồ của Chu Tước Thần Quân quơ quơ trước
mặt ta hai cái: “Nha đầu, nghĩ cái gì vậy? Cười thật là đắc ý?” Ta bất ngờ bị
người kinh động, mới khôi phục lại thần trí, đáp: “Hai con khổng tước khoe
sắc.”
Người ở bên cạnh cùng ta đi ra tới ngoài liền chỉ vào ta nói: “Tiểu nha
đầu học hành không tốt, chỉ biết nói dối.”