LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 27

quan hệ trực tiếp, nhưng thấy người vạm vỡ, vẫn nhịn không được mà nhìn
nhiều hơn một chút.

Cái tật xấu này nói lớn không lớn, nhất thời nửa khắc e là khó sửa được.

Ly Quang nghe vậy, hơi có chút tự ti cúi đầu nhìn vòng eo như dương

liễu của mình, tựa hồ vì chính mình ngày thường không cường tráng lắm
mà cảm giác áy náy sâu sắc.

Mặc dù ta đần độn, đương nhiên cũng hiểu được sự việc có liên quan đến

lòng tự tin của hắn, vỗ vỗ vai hắn, từ đáy lòng khuyên nói: “Ngươi cũng
biết ta là loài chim, ánh mắt cũng có chút giống như loài thú chạy trên mặt
đất, sao có cùng quan điểm sở thích khác phái giống như loài cá ở biển sâu?
Loài chim chúng ta, không giống đâu, không giống đâu.” (NV : an ủi kiểu j
ko biết, toàn là ngược người ta !…)

Có lẽ ta không biết cách an ủi người khác, mấy câu nói này khiến cho

ánh mắt của hắn ảm đạm, hoàn toàn ủ rũ. Xưa nay ta có một biện pháp làm
cho lòng mình thoải mái, lúc này không ngại thử một lần. Lập tức cất cao
giọng gào lên với thỏ tinh ở trong nhà lên một tiếng: “Thỏ yêu, còn không
mau nướng thịt nhạn rồi mang lên?”

Nhưng mà một lúc lâu sau, con thỏ tinh kia mới run rẩy mang thịt nhạn

lên. Trong lúc trời sáng gió mát, hai người chúng ta ở trong rào tre của căn
nhà nhỏ dùng thịt nhạn tươi ngon. Con thỏ tinh này lá gan tuy nhỏ, tay nghề
nấu ăn lại chẳng hề kém.

Ăn xong, vẻ mặt Ly Quang dần dần chuyển tốt hơn, lại uống bát nước

suối do thỏ tinh mang đến, lắp bắp nói: “Hôm nay đến đây, ngoại trừ thăm
Thanh nhi, còn có chuyện khác.”

Mặc dù ta hơi cảm thấy hôm nay hắn ôn nhã thiện ngôn khác ngày

thường, nhưng ở trên núi buồn chán, cũng hưng phấn bừng bừng nhìn chằm
chằm vào con người trong suốt của hắn truy hỏi: “Ly Quang ý là……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.