cau mày, thì ra không phải là vì có điểm bất mãn đối với con rể, mà là
không hài lòng đối với ta. Nhưng Thái tử điện hạ ngày thường luôn thu hút
ánh mắt người khác, lại đối với ta ôn nhu thân thiết, hôm đó mặc dù ta gắng
sức cự tuyệt hắn, nhưng cả hai gặp gỡ, lại giống như ôm trong lòng một bí
mật, bị cách đối đãi dịu dàng của hắn khiến cho dễ dàng mất đi phòng bị,
bất giác liền cùng hắn trở nên thân thiết.
Ỷ vào nuông chìu sinh nũng nịu thì ra là chuyện thế này.
Ta thu lại cảnh giác, nhưng hơn vạn năm nói dối đâu phải là nhất thời
chốc lát, lập tức ngẩng cao đầu nhìn thẳng, nghiêm trang nói: “Dì nói thế là
thế nào? Thanh Loan chẳng qua đi gần Thái tử điện hạ một chút, nhưng
cũng biết Thái tử điện hạ tương lai chính là tỷ phu của Thanh Loan, sao lại
có thể nảy sinh chuyện mất thể diện như thế?” Trong mắt mang ý buồn bực,
như thể đối với suy đoán của dì cực kỳ tức giận.
Dì cẩn thận nhìn ta một hồi, thầm thở dài một tiếng, vươn tay về phía ta
ra, nói: “Con đứng dậy đi. Đừng trách ta không tin con, hôm nay tỷ tỷ con
quay về, phát tiết một trận, nói là thấy Thái tử điện hạ yêu thích con, ta
cũng biết mặc dù tính khí con không tốt, thích đánh nhau gây họa khắp nơi,
nhưng không phải là đứa trẻ như vậy.”
Thì ra Đan Chu cũng không phải là hoàn toàn không cảm nhận được. Ta
mở to hai mắt, ra vẻ mười hai phần hiếu kỳ: “Đan Chu biểu tỷ chính là
công chúa đẹp nhất trong điểu tộc, ngày thường xuất chúng không nói, chỉ
riêng bộ Ngũ thải vũ y trên người tỷ ấy cũng cực kỳ trân quý, không biết đã
lấy đi trái tim của bao nhiêu thiếu niên núi Đan Huyệt. Công chúa mỹ mạo
như vậy nếu như còn không được Thái tử điện hạ nhìn trúng, ánh mắt của
hắn quả thực là sinh ra đã đặt trên đỉnh đầu rồi.”
Bên môi dì mang ý cười, sờ sờ đỉnh đầu ta, nói: “Nghe lời con nói thì rõ
ràng vẫn chưa từng thông suốt, đã hơn một vạn tuổi rồi, lại vẫn cứ như một