Ta bị lời nói không đầu không đuôi này của nó chọc đến ôm bụng cười
lăn lộn chảy nước mắt.
Nguyệt Lão bị ta phá rất nhiều hoa cỏ, đau lòng đi bổ cứu, Đồng Sa điện
hạ bị câu nói của Thái tử điện hạ dọa đến lo lắng không thôi, sớm đã bám
theo Thái tử điện hạ tìm hiểu rõ nguyên nhân. Nếu một đám người nhàn rỗi
đã tản đi, ta liền kéo Cửu Ly ngồi ở phủ Nguyệt Lão kể những sự việc từ
sau khi ly biệt.
Cửu Ly đứa nhỏ này trước đây hoạt bát thích náo nhiệt, bất quá chỉ rời xa
hai trăm năm, liền trầm mặc kiệm lời thành bộ dạng như hiện tại. Ta nhiều
lần thử thăm dò, nó mới đáp lại ta câu này.
Ta lau nước mắt, sát lại chọc cười nó: “ A, Cửu Ly thử nói cho tỷ tỷ xem,
nữ nhân đáng sợ chỗ nào?”
Nó nhìn nhìn xung quanh, từ núi đá này trên cao nhìn xuống, bên trong
phủ Nguyệt Lão một bóng tiên nga cũng không có, toàn bộ đều là tiểu đồng
mặt mày như họa, tuổi tác tương đương với Cửu Ly. Hết nửa ngày nó mới
ngẩng lên níu cánh tay ta nói: “Tỷ tỷ, trước đây đệ có việc giấu tỷ, tỷ có thể
không giận được không?”
Ta vỗ vỗ đầu nó, trầm ngâm nói: “Cái này còn phải xem liệu có thể tha
thứ hay không. Nếu như đệ có nỗi khổ tâm, đương nhiên có thể lượng thứ.”
Nó chần chừ một phen, cuối cùng nói: “Lúc đệ rời khỏi núi Nữ Sàng,
đầu óc nóng lên, đi được nửa ngày mới suy nghĩ rõ ràng, tỷ hiển nhiên là
muốn đệ đi tránh nạn mới kích động đệ rời đi. Đáng tiếc đệ muốn quay về,
nhưng bị Tử Hồ thi triển thuật pháp, toàn thân vô lực. Nàng ta…Nàng ta
còn dán lên người đệ, sống chết cũng muốn làm…làm vợ của đệ…”
Cửu Ly lớn lên dáng vẻ có chút mị hoặc. Không, Cửu Vỹ Hồ chính là
loài có dáng dấp đủ để mê hoặc lòng người, Cửu Ly hiện thời mặc dù bất