LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 351

Ta lau đi nước mắt nhòe nhoẹt trên mặt, cũng không rõ là vì đau lòng

cho bản thân hay là vì đau lòng cho hắn. Chỉ thấy chuyện trước không sai
chuyện sau không đề cập đến, nhưng hắn dằn vặt trăn trở cho đến tận bây
giờ, thay đổi thân phận diện mạo, lại vẫn như trước đây chưa từng tìm được
mẫu phi của mình, đắng cay khổ sở trong đó, há có thể nói với người
ngoài?

Ta khua khua tay, đem nước mắt trên tay quệt hết vào quần áo, hốc mắt

đỏ hoe chỉ ra bên ngoài nói: “Đây là nơi nào? Ngươi điên rồi sao?” Lại thấy
ta sợ hắn thế này, quả thật nực cười. Nếu như hắn muốn động thủ với ta, từ
mấy trăm năm trước đã sớm ra tay, há có thể để ta hành hung hắn một trận,
lại còn bứt vảy rồng của hắn?

Thấy hắn vờ như muốn đánh ta, ta cũng không thèm lùi về sau, tiến lên

hai bước lao thẳng vào lồng ngực hắn, ôm chặt eo hắn xấu xa nói: “Đánh
đi. Ngươi đánh đi a. Dù sao ngươi cũng từng gọi mẫu thân là tỷ tỷ, nói ra ta
còn phải gọi ngươi một tiếng tiểu cữu cữu, miễn là ngươi có thể xuống
tay.”

Hắn quay đi lau lau mặt hai cái, quay đầu lại nhéo mũi ta một cái, cười

vang nói: “Ta chẳng phải cũng từng gọi nàng là tỷ tỷ sao? Việc này nên tính
thế nào?”

Ta thật chưa từng nhớ tới điểm này. Chỉ ngơ ngơ ngác ngác nhìn hắn.

Hắn ôm ta vào lòng, thản nhiên nói: “Trưởng tử của Thiên đế sớm đã hồn
phách tứ tán, hiện tại ở bên cạnh nàng chính là Tam thái tử của Đông Hải
Long Vương, tiếng tiểu cữu cữu này thật không dám đảm đương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.