LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 438

Thấy người phụ nữ trong hoa không hé răng, nàng lại đánh một lần nữa,

đột nhiên Trắc Phi nương nương kêu lên thảm thiết: “Đủ rồi, Lưu Chỉ!”

Ta vốn đang giữ lấy thằng nhãi Nhạc Kha này, sợ hắn tức giận sẽ cùng

Lưu Chỉ đánh nhau trong hoa viên, đột nhiên nghe mẫu thân hắn mở miệng,
bọn ta đều quên mất việc đập cánh bay nên cùng ngã xuống một mảnh đất
bên cạnh khiến cho mặt mày đầy bụi bặm.

Lưu Chỉ kia lại niệm quyết, một luồng ánh huỳnh quang đánh về phía

Trắc Phi nương nương, bà muốn tránh cũng không thể tránh được, lại kêu
thảm thiết một tiếng, lạnh lùng nói: “Quả thật ngươi rất khá, dùng pháp
thuật sư tổ dạy để đối phó đồng môn.”

Lưu Chỉ cười tủm tỉm nói: “Sư tỷ đừng tức giận, Lưu Chỉ thu hồi ngay.

Nhưng mà nghe nói năm đó sư tỷ sinh cho Điện hạ một đứa con trai, mẫu
thân ở trong này chịu khổ, sao không gọi con đến giải cứu?”

Theo ta phỏng đoán, Điện hạ trong lời nói của nàng chính là Thiên Đế

hiện nay, Tiển Nghiêu, không phải Lăng Xương.

May mà lúc Nhạc Kha ngã xuống đã nằm dưới thân ta, hai người bọn ta

toàn thân đầy bụi bặm, còn chưa tẩy đi, mặc dù cảm giác hắn đang giãy dụa
nhưng ta cái khó ló cái khôn ngồi thẳng trên bụng của hắn, tuy côn trùng có
cái bụng nhỏ, nhưng nhất thời nửa khắc hắn cũng không thể nào ngồi dậy
được.

Trắc Phi nương nương thản nhiên nói: “Lưu Chỉ, mỗi năm ngươi đều đến

dùng pháp thuật để ta tỉnh lại, bất quá chỉ có thể lăng nhục ta một chút thôi,
có chỗ lợi gì cơ chứ? Nếu người kia trong lòng có ngươi, ngươi cần gì dùng
ta làm cớ đến đây? Về phần con ta, đến lúc nên đến nó sẽ tự đến, không
nhọc lòng ngươi quan tâm.”

Nói xong bà nhắm hai mắt lại, tựa như muốn ngủ vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.