LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 439

Lưu Chỉ cười nhẹ, nói: “Sư tỷ, ta chỉ sợ đứa con kia của ngươi không trở

về được.”

“Nói như vậy là có ý gì?”

Trắc Phi nương nương chậm rãi mở mắt.

Lưu Chỉ xé một cánh hoa trên người bà khiến cho Trắc Phi nương nương

đau rụt cổ, nàng mới chậm rãi nói: “Lại nói ngay cả chính ta cũng không tin
nổi nhưng đó là sự thật. Năm đó con trai của ngươi theo Tu La Vương phi
đầu phục thành Tu La, sau đó lúc Tu La Vương phi chịu hình phạt, hắn tuổi
trẻ khí thịnh, nhào đến nhận thay Tu La Vương phi một đạo huyền lôi, bị
đánh đến hồn phi phách tán, tan thành mây khói. Nhiều năm nay ta luôn
tìm kiếm khắp nơi, cũng chưa từng tìm được một phần hồn phách của hắn,
ngay cả Điện hạ cũng nghĩ rằng đứa trưởng tử này đầu phục Tu La Vương,
sống hay chết không còn liên can đến Thiên Giới nữa.”

Gương mặt do hoa quỳnh hóa ra của mẫu thân Nhạc Kha nhất thời trắng

nhợt đến mức trong suốt, nhưng vẫn ép chính mình nói ra từng chữ một:
“Lưu Chỉ, chẳng qua là ngươi khi dễ bản cung bị giam cầm nơi này nên bịa
chuyện lừa gạt ta thôi.”

Lưu Chỉ chắc lưỡi thở dài, men theo bụi hoa đi lại hai bước, ngọt lịm

nói: “Sư tỷ à, ta chỉ là đơn thuần có lòng tốt nói cho ngươi biết. Năm đó
Thiên Hậu nương nương phái thiên binh thiên tướng tìm kiếm tiểu vương
tử, sau đó tuy rằng phát hiện nó đi theo tiểu công chúa Bích Hoàng của
Điểu Tộc, đáng tiếc không thể vô duyên vô cớ hạ thủ độc ác. Cũng may
tiểu công chúa Điểu Tộc này là đứa không có đầu óc, người bên cạnh
không yêu lại cứ cố tình yêu Tu La Vương, kẻ đối nghịch với Thiên Giới,
đây không phải là tự tìm đường chết sao? Vừa lúc trưởng tỷ của nàng ta
thỉnh cầu phạt nặng vị tiểu công chúa này, một mũi tên trúng hai con nhạn,
đứa con của ngươi táng mạng dưới Huyền Thiên Hồng Lôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.