LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 464

ta cảm thấy hắn không đáng phải bị vậy, rốt cuộc bất chấp ánh mắt Giao
Vương, xoay người bay xuống, đứng nghiêm ở trước mặt hắn, cười hì hì
cáo biệt: “Ly Quang, ta phải đi rồi.”

Giao Vương nói: “Nghe nói tộc Tu La đang tập kết, Thanh Loan cô

nương muốn đi nơi nào?”

Từ trước đến nay ta luôn cảm thấy ông ta rất giỏi nịnh bợ, không có cảm

tình với ông ta, chỉ tùy ý nói: “Tiểu Tiên trước nay tự do tự tại, muốn đi đâu
thì đi.”

Ông ta lại nói: “Nếu cô nương muốn về thành Tu La, xin hãy gửi lời

thăm hỏi của ta đến phụ thân cô nương. Giao Tộc và tộc Tu La cùng nhau
chống lại Thiên giới, có nhiều phần thắng.”

Ta tưởng tộc Tu La và Giao Nhân tộc đã trở thành công thủ đồng minh,

nhưng suy nghĩ kỹ lại, lời nói này của ông ta rõ ràng là đang dò đường,
thậm chí còn muốn liên minh với tộc Tula sao?

Ngược lại Ly Quang chỉ nhìn ta rồi cúi đầu nói: “Thanh nhi, ta chưa từng

biết, thì ra nàng cũng biết ca hát, hơn nữa tiếng ca còn thoải mái tiêu sái,
quả là một ca khúc khoáng đạt khó gặp.”

Nếu lúc này không có Giao Vương, ta tất nhiên muốn chèn ép hắn vài

câu: giọng hát hay nhất trăm năm khó gặp trong Giao Tộc lại tán dương ta
một con chim chưa từng mở miệng hát ca, cũng không biết là châm chọc
hay là khen ngợi.

Giao Vương cũng gật gật đầu, lại nhìn mặt ta, khen ngợi: “Ly Quang nói

không sai, tiếng ca điệu múa của Loan cô nương chấn động đến tận trời
xanh. Chắc không quá mấy ngày, tứ hải bát hoang tất nhiên sẽ đưa cô
nương lên vị trí đứng đầu về sở trường này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.