LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 497

tùy tiện đó. Có lẽ hiện giờ được ở bên cạnh Tu La Vương phụ thân, mọi
chuyện đều có người yêu thương lo lắng, phàm là những chuyện nhỏ nhặt
như miếng ăn miếng uống người cũng muốn quan tâm, quả thật không cần
ta phải tranh giành hay suy tính, tính cách này cũng dần dần bị bỏ bớt, mọi
thứ càng lúc càng trở nên tự nhiên, đối với người bên cạnh càng thu lại sự
đanh đá, cũng không nhìn thấy được tính cách nanh nọc năm nào.

Ta không chút để ý châm chích lại: “Lẽ nào Thái tử điện hạ nghe nói các

cô nương ở thành Tu La yêu kiều mỹ mạo nên mới nảy sinh ý định muốn
làm quen? Nhưng vì có chút ngượng ngùng nên mới muốn kéo ta theo làm
bình phong?”

Nữ tử Tu La cũng như Giao nương đều xinh đẹp có tiếng, khắp tứ hải

tam giới cơ hồ một chín một mười.

Ly Quang cười mà như không cười nói: “Ngày ấy, Thanh nhi hát một

khúc ca hay, dáng múa tuyệt diệu thần tiên, Giao nương và các thiếu nữ Tu
La sớm đã không sánh bằng, trong mắt Ly Quang lẽ nào còn có thể nhìn
thấy mỹ nhân nào khác?”

Ta chỉ vào mắt hắn, cười không ngớt: “Tu La phụ thân mắt kém, nói mấy

lời này còn được, ta với ngươi biết nhau đã mấy ngàn năm, thế nhưng hôm
nay lại nói ra lời này, thật sự khiến người khác không thể ngờ tới. Trước
đây chỉ nói ngươi là Giao nhân, không thể đằng vân tạo sương, bây giờ
xem ra ngay đến đôi mắt cũng hỏng rồi.”

Hắn bình tĩnh nhìn ta, trong mắt cuồn cuộn sóng lớn, giống như có ngàn

vạn lời muốn nói, cả ta cũng cảm giác được sóng ngầm trong đó, thế nhưng
hắn lại ôm ngực cười khổ: “Ta chẳng những mắt mù, sợ là ngay đến tim
cũng mù rồi.”

Ta chỉ thấy lời này của hắn có thâm ý, cần phải hỏi cho kỹ càng, nhưng

lại nhớ tới lúc ở Thiên giới hắn từng cầu hôn ta hai lần, vạn nhất nhắc lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.