LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 568

người vẫn còn bị thương.”

Chỉ nghe thấy Côn Lôn Trắc phi không lạnh không nhạt nói: “Nếu như

con tiểu tước này bị thương, chi bằng lưu lại đây để mẫu phi chăm sóc, con
chỉ cần yên tâm đi Đông Hải.”

Không biết vì sao, lời này của bà qua tai ta, chỉ khiến ta rùng mình ớn

lạnh.

Liền dựa sát vào trong lồng ngực Nhạc Kha.

Nhạc Kha thở dài một tiếng, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Mẫu phi, người

cũng biết trước nay Thiên hậu nương nương đều nắm quyền hành to lớn,
cho dù phụ quân có tống bà ấy vào thiên lao, nghĩ muốn loại trừ hết thế lực
bà ấy cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Huống hồ hài nhi cứu
thoát được mẫu phi là đủ, đối với danh lợi của Thiên giới hoàn toàn không
có hứng thú. Chỉ hi vọng thân thể mẫu phi mạnh khỏe, hài nhi và ý trung
nhân ý hợp tâm đầu, tránh xa khỏi việc tranh quyền đoạt lợi.”

Côn Lôn Trắc phi cúi đầu một chút, yếu ớt nói: “Lẽ nào con thật sự

không thích ngai vị đó? Nếu con thích, Mẫu phi dù có chết cũng sẽ để con
ngồi an ổn vị trí này.”

Trong lòng ta lo lắng, thầm nghĩ, nếu Nhạc Kha thật sự bị Côn Lôn Trắc

phi đẩy lên ngôi vị Thiên đế, nhân duyên giữa ta và hắn e là sẽ kết thúc, vì
vậy vểnh tai nghe ngóng, sợ hắn sẽ đồng ý.

Có lẽ hắn cảm nhận được nỗi bất an trong lòng ta, dùng tay vỗ nhẹ hai

cái nơi lồng ngực, như thể đang trấn an. Chỉ nghe thấy hắn quỳ “phịch”
xuống, “cộp cộp cộp” dập đầu ba cái: “Hôm nay hài nhi chỉ muốn hỏi mẫu
thân một câu, mẫu thân bị giam trong ngự hoa viên Thiên giới, đến tận bây
giờ đối với phụ quân vẫn nhớ mãi khó quên?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.