LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 650

Cửa thành đông nghìn nghịt trào ra một đoàn binh tướng, ta loáng thoáng

nghe thấy câu cuối mang theo ý cười không ngừng của hắn: “Không phải
Thanh nhi tự mình cầu hôn vi phu, tự định lời thề uyên ương đó sao?” liền
bị mấy vị tướng lĩnh thủ thành túm đi.

Ta căm hận không thôi muốn bắt hắn lại, ra sức đánh hắn một trận, lại

cảm thấy tâm trạng lúc này thật sự không thể xuống tay được, mùi hương
hoa thạch huỳnh vẫn quanh quẩn bên mũi cũng đủ khiến cho người mê say,
nào có đủ lửa giận để lột da rút xương hắn?

Mấy vị tướng lĩnh thủ thành cười sang sảng đến vui vẻ, đều khách khí

nói với ta: ” Nhạc tiểu tử đã đợi ở đây liên tục mấy ngày nhưng Vương
thượng vẫn chưa từng hạ lệnh mở cổng thành, bọn thuộc hạ cũng không
dám tự tiện quyết định. Hôm nay công chúa ra lệnh mở cửa thành nghênh
đón tên tiểu tử này vào, vậy bọn thuộc hạ xin mạo gan mượn hắn một lát,
trước uống hết chín mười vò rượu của Nhạc tiểu tử, sau đó cũng dạy cho
hắn biết quy củ của thành Tu La, tránh cho hắn sau vạn năm chưa trở lại
nơi này thì đã quên sạch hết.”

Người cũng bị bọn họ đoạt đi, nếu ta mở miệng ngăn cản thì thật ra cũng

không có cách nào nói ra miệng. Nhưng theo lời của những vị tướng thủ
thành này thì làm như Nhạc Kha là vật sở hữu riêng của ta vậy, không viết
vì sao khi nghĩ đến đây thì mặt dày của ta đỏ ửng lên, có vài phần ngượng
ngùng gật đầu: “Các vị thúc thúc cứ thoải mái!”

Mấy vị tướng thủ thành này đều đi theo Tu La phụ thân chinh chiến khắp

nơi, tuổi tác cũng tương đương với phụ thân, bình thường lúc nghị sự ở Tư
Hoàng Điện, ta tất nhiên cũng gọi một tiếng thúc thúc, nhún nhường ba
phần.

“Không dám không dám, công chúa khách khí rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.