LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 691

Trong lòng ta rối loạn, dĩ vãng- – lướt qua trước mắt, mặc dù hắn đối xử

với ta không tệ, nhưng chung quy hận ý trong lòng vẫn thắng thế, nhớ tới
cái chết thảm của Ly Quang, Thanh Linh bảo kiếm trong tay cảm nhận
được hận ý trong lòng ta, khẽ kêu lên không ngừng, Hùng Lực theo sát phía
sau bước tới, “Công chúa, người còn chờ gì nữa?”

Thiên binh thiên tướng ồ ạt xông lên như thủy triều, cả bầu trời bị nhuộm

thành một màu tím thẫm, xung quanh tiếng chém giết không ngừng vang
lên, thế nhưng ngăn cách khỏi cảnh tượng hỗn loạn đó, trái tim ta đau đớn
đến độ rỏ máu, có người khẽ than nhẹ bên tai ta, mang theo vô hạn yêu
thương cùng sủng nịch: “Thanh nhi…”

Đó chính là Ly Quang với tiếng thở dài dịu dàng như sóng biển….

Chỉ nghe thấy “phập” một tiếng, mũi kiếm đã cắm trên lồng ngực Lăng

Xương. Mặc dù ta nhận được hơn mười vạn năm tu vi của mẫu thân, nhưng
dạo gần đây bị thương đến ngũ tạng, tiên lực cũng bị hao tổn, nếu như Lăng
Xương muốn tránh đương nhiên có thể tránh thoát. Không ngờ một kẻ cao
ngạo như hắn thế nhưng lại không hề tránh đi, mặc cho nhát kiếm của ta
đâm thẳng vào lồng ngực hắn.

Ta bị cảnh tượng này làm cho sợ hãi, bàn tay nhũn ra buông lỏng chuôi

kiếm, sát ý dần dần mất đi, Thanh Linh bảo kiếm lóe lên luồng sáng màu
khói rồi hóa thành một sợi lông vũ màu xanh, từ trên lồng ngực hắn chầm
chậm rơi xuống. Trong mắt Lăng Xương là vẻ đau khổ cùng cực, khiến
người không nỡ nhìn. Hắn gắng hết sức lực đưa tay ra, đón lấy sợi lông vũ.

“Tiểu ngốc điểu, lẽ nào nàng muốn như vậy?”

Ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mất mát đau thương như vậy của hắn. Thái

tử điện hạ của Đồng Tước Điện – Hoa Thanh Cung chính là lang quân đáng
để nương nhờ mà chúng tiên tử Thiên giới ai nấy đều ao ước. Cho dù có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.