LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 848

Bên dưới như nước sôi lửa bỏng, đang lúc hết sức huyên náo. Chỉ nghe

thấy dì cuối cùng cũng nhịn không được, phẫn nộ quát: “Ngu xuẩn, còn
không mau dừng tay?”

Chúng điểu né tránh nhưng cũng có người tức giận giao đấu với Đan

Chu. Đan Chu trước giờ ở trong cung kiêu căng đã quen, chưa từng gặp qua
người dám chống đối mình, lúc này bị đánh trả, lửa giận như gia tăng gấp
bội, phẫn nộ quát: “Bọn ngươi còn không nhanh tránh ra?” Lại nghe được
câu này của dì không khỏi dương dương tự đắc: “Bọn ngươi còn không
tránh ra, đừng trách mẫu thân ta nổi giận diệt tộc các ngươi!”

Tiểu hỷ thước vốn vẫn đứng hầu hạ bên cạnh dì Phượng, lúc này nghe

thấy hai chữ “diệt tộc”, đôi mắt bốc hỏa, rưng rưng cao giọng nói: “Ngu
xuẩn, mẫu thân ngươi là đang nói ngươi, can hệ gì tới người bên cạnh?!”

Chúng điểu rầm rầm phá lên cười. Phượng linh trong tay Đan Chu rũ

xuống, đần đần ngốc ngốc đứng tại chỗ, lập tức bị một thiếu niên hạc tộc
chém một đao, cánh tay trái tức thì máu chảy ròng ròng. Thiếu niên ấy thân
cao chân dài, mặt mày xanh mét nói: “Ngươi nữ nhi rắn rết này, dám vô cớ
đả thương mẹ và huynh trưởng của ta, hôm nay phải chết dưới đao của ta!”

Hồng Oanh nhân cơ hội cao giọng nói: “Xích Diễm, hơn vạn năm qua

ngươi ngày ngày đều bức ta giao ra Phượng Viêm Lệnh, ngươi có biết ta
giấu Phượng Viêm Lệnh ở đâu không?”

Dì cắn môi, lúc này mới mở miệng: “Không phải ngươi muốn chiếm trọn

Phượng Viêm Lệnh sao? Hôm nay lý nào lại giao ra?”

Lời này của dì chính là thừa nhận chuyện Hồng Oanh kể không chút giả

dối.

Chúng điểu đến bấy giờ hết thảy đều tin rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.