LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 887

khí lực lớn chưa từng thấy, như thể cực kỳ sợ ta trông thấy biểu cảm của
hắn.

Lại nghe thấy hắn khẽ khàng bên tai: “Sau này tin Ly Quang đã chết

truyền tới, nàng tiếp nhận Tuyền Khách Châu liền khóc đến nước mắt ràn
rụa, trong lòng ta liền nghĩ, nếu như một ngày nào đó ta chết đi, nàng cũng
sẽ khóc đến thương tâm như vậy chứ, lại có thể vì ta mà nổi giận…Liền
hận kẻ chết không phải là ta.”

Thì ra hắn lại có suy nghĩ ấu trĩ như thế, ta chưa từng nhận ra, chỉ là cảm

giác được trái tim hai chúng ta vào thời khắc này bất giác gần kề hơn rất
nhiều. Thì ra ta và hắn cả hai đều cẩn thận phỏng đoán, ta phỏng đoán hắn
hắn phỏng đoán ta, ngược lại khiến trái tim xa rời nhau. Mặc dù có tình,
nhưng chung quy vẫn chưa từng tâm liền tâm như hiện tại.

Hắn lại thấp giọng cười, có chút cảm khái: “Tiểu ngốc điểu, hôm nay có

thể thấy nàng khóc lóc đau lòng như vậy, cũng không uổng công ta đưa ra
quyết định này.”

Trong lòng ta chua xót, nghĩ thấy trước đây cả hai chưa từng gần kề như

hôm nay, hiện giờ không dễ dàng gì mới tâm liền tâm, nhưng hắn lại hạ
quyết tâm rời đi, gắng sức đẩy hắn ra, hai mắt như thể bốc hỏa, hung hăng
trừng mắt nhìn hắn. Nhưng thấy trên mặt hắn hoàn toàn khô ráo, nửa giọt
nước mắt cũng không có, mắt phượng sáng rực, ngọc dung trắng trẻo, nào
có nửa điểm tiều tụy vì biệt ly? Ngược lại bản thân mấy ngày nay ăn không
ngon ngủ không yên, hôm nay lại bất chấp dung mạo mà khóc lóc dữ dội,
nên càng xấu hổ tức giận, hai mắt mặc dù ra sức trừng hắn, nhưng trong
phút chốc nước mắt lại tràn mi, khiến người tức giận mà, một mực nâng tay
áo lau sạch.

–Ta khi nào lại có thể thay đổi quyết định của hắn chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.