LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 98

miệng không ngừng lẩm bẩm: “Quả nhiên là không nhớ ta…Đồ hỗn đản
nhà ngươi!”

Dáng điệu đanh đá cùng với miệng lưỡi bén nhọn này, lại thêm đôi đồng

tử đỏ thẫm, đầu ta thoáng hiện lên một bóng dáng, thử gọi : “Cửu Ly…”.
Một luồng ánh sáng trắng chợt lóe lên trước mắt, lồng ngực đã có một cơ
thể nặng trình trịch, đứa nhỏ lao vào lòng ta, khóc đến long trời lở đất, chết
đi sống lại: “Tỷ tỷ, đệ cứ tưởng là tỷ đã chết…”

Ta thầm nghĩ, Cửu Ly vẫn là chân thân tiểu động vật thì hay quá. Nó như

vậy ở trong lòng ta cọ cọ quẹt quẹt, quệt hết nước mắt nước mũi vào vạt
trước còn chút sạch sẽ của chiếc áo choàng xanh trên người ta. Ta sử dụng
vài phần sức, mong kéo nó xuống. Nhưng nó vốn dĩ là Cửu Vỹ Hồ, lại ở
trên người ta luyện thành công phu nằm mà bám dính người không buông,
mặc dù hiện giờ vuốt sắc đã biến thành ngón tay trắng nõn, công lực này
vẫn không vì thế mà tệ đi chút nào.

Ta cẩn thận lùi về sau, không ngờ phía sau lại là lão hổ Nhạc Kha, sau

khi bị thương cơ thể hư nhược, cứ thế ngã lên người nó. May mà Nhạc Kha
hiện tại vẫn chưa tu thành hình người, không thể mở miệng kêu đau, chí ít
cũng thay ta giữ lại chút mặt mũi.

Tên tiểu tử bám người Cửu Ly dường như lại hoàn toàn không thấy việc

ta ngã trên người lão hổ, cứ như vậy mà khóc nức nở. Ta sinh ra cũng
không ngốc, chưa từng học biết cách chăm sóc trẻ con. Cửu Ly trước đây
chỉ là động vật, ta đương nhiên chọn phương pháp thả rông. Nhưng hiện tại
Cửu Ly đã thành bộ dạng mềm mại non nớt, dáng vẻ nhỏ nhắn khiến người
ta yêu thương này, nếu ta cho nó tự do trong núi, sợ rằng sớm sẽ bị yêu quái
nuốt vào bụng.

Ta thở dài một tiếng, ôm ôm nó vào lòng, dùng phương pháp lạt mềm

buộc chặt nói: “Đệ xem, áo choàng của tỷ tỷ rách nát thế này, đừng làm dơ
y phục của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.