LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 177

cô gái dễ dãi, "cho" bừa bãi đâu, Lan xứng đáng một mối tình lớn.

Đây là một hiện tượng lạ lùng nhứt trong đời tình cảm của con người. Cũng
vẫn cứ là cô gái ấy với tâm hồn ấy, với cái dĩ vãng không được nhẹ nhàng
bao nhiêu ấy, mà chỉ cần một chi tiết nhỏ thôi, nàng đã biến ra khác hẳn rồi,
trong lòng một người con trai đã biết không sót một ly về cuộc đời thầm
kín của nàng.

Người con gái phải hơi hơi bí mật một tí mới được con trai yêu, nếu các cô
mà không bí mật hoàn toàn được. Tò mò là bản chất của đàn ông, họ tìm
thấy trong sự khám phá một thú vị vô song. Bí mật về tâm hồn, bí mật về dĩ
vãng, bí mật về thân thể, ba thứ ấy mà tiết lộ cả ra, các cô không còn sức
quyến rũ rào nữa cả.

Nam phái họ đi xem thoát y vũ, không phải vì cái pha cuối cùng mà họ đã
dư biết, mà chính vì những pha đầu, kế tiếp nhau mà trải qua, những pha ấy
cho họ cái ảo tưởng rằng, họ đang khám phá.

Cũng cứ vì những lẽ ấy mà con gái Âu-Mỹ ngày ray, không được yêu bao
nhiêu mà chỉ được thèm muốn qua đường thôi, bởi họ đánh bạn với con trai
dễ dàng quá và phơi bày thân thể của họ ra trắng trợn quá lắm, khiến bên
nam đã thường phải than thở: "Than ôi, thời thơ mộng xưa, mà các cô khuê
môn bất xuất, các cô mặc kín từ cổ tới gót, thời thơ mộng ấy nay còn đâu!"

Lan đã bị phơi trần ra, từ nghĩa đen đến nghĩa bóng, dưới mắt Định ngay từ
phút đầu mà cô cậu biết nhau, thì nếu Lan không có được một sắc đẹp
ngoại hạng, chắc Định không buồn áp lại nàng.

Gặp lại rồi, có lẽ rồi cũng chẳng đi tới đâu, nếu nàng không kiêu hãnh.

Có phải chăng đó là thủ đoạn của thiếu nữ nầy để cứu vãn những cái đã mất
rồi, nơi tâm trí Định?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.