LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 179

- Sao Liên lại làm cho em ngấy?

- Lần đầu em với chị ấy đi một mình, nghĩa là không có người lạ mặt xen
vào. Em không thấy thú lắm, vì khách quá đông, ồn ào như vậy thì...

- Hình như là tuổi trẻ thích ồn ào mà?

- Định nói như một ông già.

- Ừ, nhưng chỗ ồn thì cần ồn, còn chỗ yên tĩnh như đi chơi mát trên sông,
phải cần tịnh chớ, ồn thì không còn gì nên thơ nữa hết.

"À, thì ra Lan không quá ham sống ồ ạt như bao nhiêu cô gái 17, 18 khác,
họ chỉ cách mình có năm, sáu tuổi, mà như là thuộc vào thế hệ khác, mình
theo không kịp nên hơi sợ họ. Lan còn biết thích sự yên tịnh phần nào,
thích phần nào vẻ thơ mộng của cảnh vật, của thiên nhiên, tức còn gần gũi
mình".

- À, Định hỏi lại, anh chận lời em mãi, thành ra anh chưa được biết tại sao
em lại ngấy.

- Lần thứ nhì, thằng Thiên, thằng bạn trai của em, nó tới rủ em đi, em từ
chối. Không hiểu tại sao chị ba chỉ lại nài nỉ em đi, gần như là ép buộc, em
phải làm vui lòng chị ấy, vì chỉ cũng đi, em ngỡ chỉ ưa đi chơi sông lắm,
không nỡ từ chối nữa. Nhưng em giống như một đứa trẻ bị bắt phải ăn một
món mà nó không ưa, ăn rồi, từ đó, thấy món ấy là nó nghe buồn nôn.

Định thừ người ra, rồi nghĩ ngợi lung tung. Chàng hơi hơi tin rằng khi Lan
nói Liên si chàng là nàng chơn thật, chớ không phải nói đùa.

Liên sống trong không khí trẻ trung của một hộp đêm, nên ảo tưởng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.