LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 181

không bao giờ khiêu khích người con trai đó cả, nhưng thấy rõ là bà ta hạnh
phúc vô cùng trong suốt thời gian đó.

Ấy, bà ta đã "Yêu qua trung gian", ngoại tình trong tinh thần vậy.

Đôi bạn lên xe để về thành phố vì gió ở mũi Nhà Bè mạnh quá, mà Lan thì
mặc Camisole, không chịu lâu được ngọn gió nầy. Với lại, "đi dạo mát" chỉ
là một lối nói thôi, chớ thật ra, họ chỉ cần trò chuyện với nhau tự do hơn ở
nhà thôi.

Khi xe chạy ngang qua quán "Cháo cá chìa vôi", thình lình Lan hỏi:

- Anh có khinh Lan lắm không?

- Đâu có, sao Lan hỏi vậy?

Lan không đáp. Nàng hỏi vậy vì kinh nghiệm bản thân của nàng cho nàng
biết rằng hễ nàng mà đi dạo mát với một người bên nam phái như thế nầy,
bất luận kẻ ấy ở vào tuổi tác nào, 17 hay băm ba, thì rồi thế nào người ấy
cũng tán tỉnh nàng hay tỏ tình với nàng, mà mấy thằng già lại càng tệ hơn
mấy thằng đồng lứa với nàng nhiều, mấy thằng trẻ thấy dấu hiệu gì, mới
ngộ nhận, tưởng được nàng khuyến khích lên mới tấn công, còn mấy thằng
già, hễ đi với chúng nó là chúng nó tưởng là cầm chắc trong tay rồi.

Nàng nghĩ đến mấy người lớn tuổi bằng những tiếng "mấy thằng" và
"chúng nó", vì nàng đã biết cái bộ mặt thật của lũ ấy rồi, bên ngoài coi
nghiêm trang, đứng đắn thế chớ lũ ấy bẩn thỉu về chuyện yêu đương, chịu
không được.

Kinh nghiệm đó làm cho nàng ngạc nhiên lắm mà nhận thấy rằng Định
không hề tán sơ nàng nữa chớ, đừng nói là tỏ tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.