LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 201

Mỗi khu chỉ gồm có vài hộp đêm (đăng-xin, trà thất, quán ăn có ca nhạc)
nhưng mà khó kiểm soát không biết bao nhiêu!

Đã bảo khách chơi người mình có tật vỗ ngực xưng tên, nhưng cũng có
những thằng lưu manh, những con cáo già, chúng nó xưng láo khoét hết,
mấy em ca-ve cũng đến điên cái đầu với mấy thằng đó.

Mà nó là những thằng không tên không tuổi như cái ông ký mắc dịch kia,
chớ Định đã có một cò-léc-xông ảnh của mấy ông bự xộn của bọn văn nghệ
sĩ và ký giả rồi, không phải lo vì những người ấy bao nhiêu, vả lại, phần
đông họ cũng đã bị thiên hạ nhận diện được thì ảnh của họ cũng bằng thừa.

"Nếu như hắn giải trí ở khu mình? Định lại tự hỏi thầm, rồi tự trả lời: thì ô-
rơ-voa Lan, Lan ơi! Tiền đâu mà anh đổ xăng, tiền đâu mà ta đi ăn, đi tiêu
khiển với nhau !"

Rồi chàng cười khà, lấy làm thú vị, nếu cuộc đời mà oái oăm đến thế: tối
nay chàng được Lan mai chàng bị đuổi và mất Lan. Không mất ngay.
Nhưng sẽ mất. Thật là giấc mộng hoàng lương, tình duyên chưa chín một
nồi kê !

Đáng lý gì ngày hôm nay là ngày vui mà nó lại hóa thành ngày lo sợ của
Định.

Lần trước bị mất sở, chàng xem như là không có gì, lần nầy chưa chi chàng
đã muốn phát đau ốm vì rầu.

Một lần nữa, Định lại mất lòng tin trước "Tình Yêu". Nếu phải có tiền mới
yêu nhau đậm đà được thì tình yêu xấu xí quá, mặc dầu người yêu đẹp vô
cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.