LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 202

"Nhưng không có tiền ai yêu mình? Cái ông ký mắc dịch Paul Nguyễn Trần
ấy ổng được tới ba bốn bà yêu vì ổng đã cung cấp đầy đủ cho ba, bốn bà
đó. Ổng vào tù rồi, thử hỏi còn sót

lại mấy bà trung kiên chờ đợi ổng?

"Lan nó nhận tình yêu của mình không vì tiền thật đó, nhưng nếu mình cứ
nằm nhà uống nước lạnh để đợi nó đến thì còn lâu lắm nghen bà con".

Nó sẽ đến một lần, rồi hai lần rồi hỏi:

- Còn xe anh đâu?

Anh sẽ đáp:

- Anh đã bán rồi. Com-măng xe mới sắp qua.

Thế là nó đến nữa.

Nhưng xe mới đợi mãi, chắc tàu chìm, nên không thấy tăm dạng gì hết, nó
tốn tiền tắc-xi, nó sẽ bỏ cuộc, mặc kệ anh nghen anh, em có khối thằng nó
đem xe tới rước, tuy chỉ là xe hai bánh thôi, nhưng xì-cút-tơ coi vậy mà
bảnh hơn chiếc Peugeot ông cụ của anh nữa !

Thế nên "anh" mới ngồi bó gối mà buồn trước chỗ bước xuống có thể xảy
ra của "anh".

"Anh" tính sổ lại thì anh chỉ còn có sáu ngàn, mà hôm nay chỉ mới có 17
thôi, còn tới 13 ngày nữa mới nhận được bao thơ.

"Anh" phải hà tiện mới được, và đêm nay "anh" đãi em cho le chơi, chớ
những đêm khác thì chỉ nên ăn cháo cá Chợ Cũ, hoặc bánh cuốn Phan Đình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.