LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 208

dùng, cô ta sắm dư bao nhiêu?

Người đẹp mắc tiền ghê hồn! Đứa nào không xu mà trèo đèo thì vào tù
cũng đáng kiếp!

May là người đẹp nầy không thuộc hạng rúc rỉa tiền bạc mà còn "hạm"
ngân quỹ gia đình đến thế, còn nói chi những người đẹp chuyên môn tạo
nhà lầu, bằng tiền của những yêng hùng, thì còn mắc không biết bao nhiêu
"Nhứt tiếu thiên kim" vẫn cứ còn đúng mặc dầu loài người đã trải qua ba
trăm đời rồi, từ cái thời mà câu nói trên đây được thốt ra.

Cũng chỉ tại cái trò khỉ tình cảm mà loài người bày đặt ra, chớ nụ cười của
Thu Mai chỉ có năm trăm thôi, mà có kém nụ cười của Lan tí nào đâu. Tình
cảm và độc quyền. Ừ, còn tại cái tánh ham độc quyền ấy nữa.

Nụ cười của Lan chỉ để dành riêng cho Định thôi, suốt thời gian nào đó.

Định hỏi bạn:

- Em có dè là hôm nay anh gặp em hay không? Hay tưởng anh đi luôn?

- Nửa tin, nửa không tin là ta gặp nhau hôm nay.

- Giờ thì hẳn đã tin rồi chớ?

- Cố nhiên.

- À, cái cô bé Minh ấy, hách một cây đa nghen !

Lan đang ngậm ống sậy hút nước cam vắt vội nuốt ực một cái, buông ống
ra để cười, vì sợ sặc. Nàng cười ngặt nghẹo rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.