LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 373

- Thì tại y giấu và chưởi thầm một mình ai biết đâu mà thuyết phục. Với lại
chẳng ai biết sự thật ra sao, lúc ấy. Đến sau, đưa hắn đi nhà thương Chợ
Quán rồi, tụi nầy nhắn tin ra cho bạn hữu điều tra giùm mới hay rằng con
mẻ quả thật là người tốt.

Vậy bồ nên chưởi lớn lên (lẽ dĩ nhiên là ban ngày, còn bây giờ thì để cho
người ta ngủ) cho hả hơi, kẻ bị uất khí thì sẽ hóa điên mất. Mặt khác nên
bền chí đợi, cho tới chừng nào hóa đá vọng thê hãy hay. Nhưng sao lại hai
chị em? Bộ lấy luôn em vợ hả?

Tới phiên Định bật cười. Chàng "Ừ" với người láng giềng một tiếng rồi
cười nữa. Chàng thì chàng lấy chị vợ chớ không lấy em vợ như người khác.

- Đã cười được rồi đó, hoan hô!

- Người láng giềng mừng rỡ như vậy.

- Anh có vẻ can đảm lắm!

- Trật lấc. Bất kỳ ai cũng như anh hết. Nhưng rồi nếu không lên cơn điên
thì người ta suy nghĩ nhiều trong một thời gian, rồi người ta xem tất cả
những cái ấy với rất nhiều triết lý. Ngày kia thì không còn gì làm cho người
ta ngạc nhiên và đau khổ nữa cả.

- Thật à?

- Thật một trăm phần trăm.

- Tôi chỉ muốn được như vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.