LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 396

Thình lình, Định nấc lên một tiếng khiến Liên vui mừng không biết bao
nhiêu. Nàng ngỡ chàng cảm động quá. Sự thật thì Định khóc cho cái chết
của mối tình lớn của chàng, và khóc thương số phận mình, một người con
trai mất tất cả mọi thứ ngay trên đầu đường đời của hắn.

Chàng nấc lên một tiếng thứ nhì nữa rồi khóc òa. Liên cứ ngộ nhận, và
nàng cũng cảm động lắm. Nàng ôm lấy đầu Định, hôn lên tóc chàng mà
rằng :

- Anh có em an ủi anh trong những ngày đen tối của đời anh, xin anh cứ
nhận lấy tấm lòng em, rồi thì ngày mai trời lại sáng.

Định đã hoàn toàn không còn nghị lực nữa. Chàng suýt ngã lăn ra nên mới
đành níu tấm ván cứu tinh ấy để sống còn, ngoi lên khỏi biển trầm luân.

Chàng choàng tay ôm lấy Liên, thật thấp vì Liên ngồi cao quá, đưa tay ra
cày lấy tay nàng rồi siết thật mạnh.

Liên rút khăn mùi xoa ở túi áo lỡ ra lau lệ cho bạn rồi giục:

- Đi ăn cơm anh nhé, kẻo nguội hết.

Định được cho ăn bánh xèo làm bằng thịt mua bất thần ở chợ chiều. Đó là
món nóng hổi mà vì nó, Liên không bỏ bếp được phải sai chị ở lên mời
chàng.

Kế món chả giò, Liên đãi chàng món nem chính tay nàng làm, ăn với bánh
tráng nhưng nem nhiều mà bánh thật ít.

Suốt bữa ăn, Định chỉ nói có một câu ngắn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.