LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 395

sau nầy có xa nhau mà nhớ nhau thì tìm lại trong ký ức đôi mắt của người
yêu. Nhưng chắc Lan đã tìm lại đôi mắt chàng.

Định ngồi đó, cả tâm hồn lẫn thể xác như rời rạc ra từng mảnh.

Chàng ngồi như vậy trong bao lâu chàng không biết nữa, mà Liên bỏ chàng
để đi làm công việc, chàng cũng không hề hay biết.

Một câu nói làm cho chàng giựt mình ngẩng lên.

- Dạ thưa thầy, cô mời thầy vào ăn cơm.

- Hử ?

- Đã bảy giờ rồi, cô mời thầy vào ăn cơm.

Bấy giờ Định mới hay là đã đỏ đèn. Thì ra chàng ngồi như vậy được ba
tiếng đồng hồ vì chàng tới đây hồi chưa đầy bốn giờ chiều.

"Mời ăn cơm" ? Và "cô" mời "thầy". Liên đã quyết bắt xác mình đấy! Nó
đổi người giúp việc để có thể cắt nghĩa cho trôi với người nầy sự kiện một
người đàn ông lạ vào ở chung với nó, đi lập nghiệp ở xa trên Kontum chẳng
hạn và nay về thăm gia đình.

Thấy chàng cứ làm thinh mà ngồi đó, chị ấy lặng lẽ đi vào trong, có lẽ để
lập bo lại với chủ chị ta rằng không thể mời chàng được.

Giây lát sau, quả nhiên Liên ra. Ghế sa lông có tay vịn và Liên ngồi trên
một tay vịn, đặt nhẹ một tay lên đầu Định rồi nói thật khẽ :

- Em bận làm món ăn nóng hổi cho anh nên không rời bếp được. Bây giờ
đã xong, xin anh vô ăn với em, em đói lắm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.