LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 470

- "Cũng" sao được! Thường thì như vậy. Nhưng nam phái ta luôn thắng anh
à. Ông ấy vẫn có vợ bé được như thường, có con với bà nhỏ ấy, và mãi tới
khi đứa con ấy được năm tuổi, bà lớn mới hay. Bọn đàn ông chúng ta tài số
dách.

Cả hai cười xòa, và người bạn phụ họa:

- Ừ, dầu sao đàn ông cũng lãnh đạo mọi ngành thì các bả đâu có qua mặt ta
được, chỉ trừ...

- ... bà cố của chúng ta.

Đôi bạn lại cười ngả nghiêng ngả ngửa.

Thình lình Định im lặng. Chàng thấy ông Mạnh đằng kia. Ông ta chỉ mới
vào thôi và còn bận "rua" các bạn quen.

Người "bạn" của Định rất kinh nghiệm, cứ ngồi tự nhiên không buồn quay
lại, mặc dầu hắn đã biết ông Mạnh vào rồi.

Hắn hạ giọng mà rằng:

- Anh nhìn ông ta làm gì? Cứ nghiền ngẫm công việc của anh đi, kẻo lát
nữa xúc động, bối rối rồi hỏng bét.

Lần đầu tiên, Định liếc nhìn Liên. Nàng đẹp hơn bao giờ cả và buồn bã vô
hạn, nàng chơi với cây bút chì nguyên tử bằng hai tay, đặt trên mặt quầy.

Tim Định đập thình thình vì giờ nghiêm trọng đã sắp đến.

Chàng chợt thấy rằng kế hoạch của thượng cấp của chàng vẫn còn chỗ hở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.