LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 483

khúc mắc của pháp luật, là cứ đinh ninh rằng hễ giết người là phải chịu tử
hình, hoặc chung thân khổ sai. Nên chi, Liên thấy rằng hy vọng của nàng
đã tiêu tan không còn gì mà mong mỏi nữa.

Ban đầu, lúc về tới nhà xem lại chi tiết của khúc phim nghẹt thở ấy, nàng
nhớ đã bất bình trước tác phong du đãng hạ cấp của Định. Trong giây phút
nàng khinh con người ấy mà nàng không dè thô lỗ đến thế.

Nhưng giờ nghĩ lại, nàng đã tha thứ cho Định được rồi. Khi một người con
trai ít kinh nghiệm mà ghen thì hắn điên tiết lên như vậy, không còn biết lễ
độ gì nữa cả.

Và chao ôi, nàng sung sướng không biết bao nhiêu mà ngỡ biết được rằng
Định đã yêu nàng. Vâng, nếu chàng không yêu nàng, yêu đến điên dại, thì
không thể nào mà chàng đi tới cái nước liều lĩnh đến thế kia? Nhưng mỉa
mai thay, đã muộn rồi !

Giờ thì hai người chỉ biết ôm mối tình của họ, mỗi người một nơi, để khóc
cho tới lúc đầu bạc răng long, nếu may ra Định thoát khỏi đoạn đầu đài.

Liên ngạc nhiên tự hỏi Định bị ngăn trở gì, gió nào bắt mưa nào cầm, mà từ
bấy lâu nay chàng bặt tin luôn, rồi vừa trở lại là nổi ghen đùng đùng.

"Hay là chàng ở tù mới ra? Vâng, rất có thể lắm, Liên tự bảo như vậy. Đời
bây giờ các cậu ngang ngược, dám đánh người ta lỗ đầu, sặc máu mũi và
ngồi tù mấy tháng là sự thường. Chàng cũng có thể làm chợ đen, chợ đỏ gì,
hoặc chính trị, chính triết gì cũng nên. Vâng, chỉ có vì vậy mà con người
yêu mình thật nhiều nầy mới không trở lại vũ trường Eldorado từ ấy những
nay mà thôi".

Liên nghe một mơn trớn dụi nhẹ nơi lòng trước những suy tư trên đây, rồi
càng đau không biết bao nhiêu. Cũng như Lan, nàng thấy phận nàng bạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.