LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 98

Liên còn già giặn hơn Lan nhiều lắm nữa, nhưng nàng đâu còn nét tươi trẻ
của Lan.

Với lại, chàng nghe Lan là "đồng chí" của chàng. Cả hai đều xem tình yêu
là một trò đùa, cả hai đều cởi mở, chơn thật, sòng phẳng.

Lan xem tình yêu là một trò đùa ? Đúng như vậy, nếu không, nó đã chẳng
ngã một cách quá dễ dàng. Nhưng khi hai tấm lòng hời hợt tình cảm ấy gặp
nhau, thì cả hai lại cảm nhau chớ không hời hợt nữa. Họ chỉ hời hợt vì chưa
gặp cái chất axít nào đủ khả năng tạt sâu vào tâm hồn kim khí đặc biệt của
họ mà thôi, một thứ kim khí hoàn toàn thiết giáp đối với sự gậm mòn của
các loại axít thông thường, chớ người nào cũng có tình cảm cả, chỉ có điều
là nơi những kẻ như Lan, như chàng mạnh cá tính giao thiệp với nhiều
người khác giống thì tình cảm của họ rất khó mà rung động như nơi những
người sống lặng lẽ, âm thầm sống cô đơn trong nhịp độ trầm trầm của thôn
dã hay của thời trước.

Nhạc Tuýt và lối sống ồ ạt đã dỗ ngủ yên tình cảm nơi Lan, còn nơi chàng
thì những bước ngược xuôi vì sinh kế mà chàng phải theo từ khi cha mẹ
chàng qua đời, chàng bỏ học, những bước sống khó khăn ấy cũng đã đẩy
lùi tình cảm của chàng vào một xó kẹt rồi.

Định muốn đứng lên chạy đi tìm ngay Lan bây giờ đây, nhưng nhớ ra là
chàng không biết nhà nàng nên nhẫn nại chịu buồn. Chàng định sẽ hỏi địa
chỉ của Lan, khi Lan tới thăm chàng lần sau, để từ đó, có cần Lan thì tìm
được ngay, thích hơn là đợi Lan đến. Chàng phải được tự do, chớ không
thèm đợi chờ những lúc hứng bất thần của Lan. Sỡ dĩ từ thuở giờ chàng
chưa yêu lần nào vì không thể yêu gái trời đánh được, còn gái nhà lành thì
phải đợi họ có dịp họ mới cho chàng gặp, rất là bất tiện và mất cả thú vị,
khi khát nước phải đợi trời mưa thì còn hay ho gì nữa.

Bỗng Định nhớ tới Liên. Bây giờ mà chàng chạy lại Eldorado hỏi Liên thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.