LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 15

treo cạnh cửa. Gió luồn vào kẽ nứt trên xe làm ngọn lửa chao qua đảo lại và
có thể làm cháy nệm xe. Thấy thế, nàng phải tắt đèn đi.
Ngồi co ro trong một góc, mặc cho xe lắc lư tiến tới trong bóng tối, hết
nghiêng bên phải lại nghiêng bên trái: lần thứ nhất trong đời, Mary cảm
thấy tính chất ma quái của sự cô đơn. Cái xe đã đưa nàng đi trọn ngày, giờ
đây cũng như đe doạ nàng. Gió hú trên nóc xe và mưa tuôn như thác đổ.
Gió mưa càng hung hãn khi xe càng lên dốc, trống vắng bốn bề. Hai bên
đường đồng hoang trải dài vô tận. Không làng mạc, không cây cối, không
cả một chòi tranh. Hàng dặm tiếp, chỉ thấy đồng hoang lạnh lẽo, đất đai cằn
cỗi, không vết dấu loài người.
Mary nghĩ rằng không ai có thể sống trong vùng nầy mà vẫn giữ được nhân
tính bình thường. Trẻ con sinh ở đây hẳn cũng khẳng khiu, khô khan, cằn
cỗi như những cành hoa dại uốn mình dưới sức mạnh bạo cuồng của gió,
gió liên hồi từ bốn phía xô vào. Ðầu óc nó chắc cũng chức đầy tư tưởng ma
quái nếu cứ sống mãi trong đồng hoang đầy sỏi đá?
Dường như đoạn đường dài ngăn cách Bodmin với Launceston chỉ có một
ngôi nhà độc nhất, không có cả một cái chòi cho bọn chăn cừu. Chỉ một
chấm đen hiện ra giữa đồng vắng: Lữ quán Giao Mai!
Nàng như không ý thức được thời gian lẫn không gian. Có thể đoạn đường
dài hàng trăm dặm? Có thể lúc nầy là giữa khuya? Nàng chỉ còn bám víu
vào cái xe và người phu xe. Nàng còn được che chở…
Tiếng hò hét của bác ta thoảng đến tai nàng, nhờ gió. Càng lúc ngựa càng
chạy nhanh hơn. Kéo cửa kính xuống, Mary nhìn ra ngoài, gió và mưa thi
nhau ập vào mặt nàng làm Mary choáng váng. Lau mặt và vén tóc cố nhìn,
Mary trông thấy xe chạy như lướt trên đồi. Trước mặt nàng, trên cao, về
phía trái một ngôi nhà sừng sững giữa đồng không. Qua bóng đêm, nàng
thấy ống khói thật cao. Không còn gì khác. Ðúng là lữ quán Giao Mai,
sừng sững và ngạo nghễ giữa bốn bề quạnh hiu, mưa gió.
Mary mặc áo tơi vào. Ðàn ngựa dừng lại thình lình, hơi thở chúng làm
thành những làn khói trắng dưới mưa đêm.
Bác phu xuống xe, mở cửa kéo cái rương của nàng ra. Ông ta có dáng vội
vã chưa từng thấy. Ông ta lấm lét nhìn về phía lữ quán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.