LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 74

- A! Nhà trinh thám tài ba! Cô biết gì nào?
- Đừng hòng tôi kể ra cho anh. Tôi không ngu đâu.
- Cô vẫn ngại tôi?
- Anh là em ổng. Đủ rồi. Tốn công thì ít, hưởng lợi thì nhiều. Và, Jean! Có
khi nào người chết biết tố cáo chăng?
- Đành rồi. Nhưng những mảnh tàu đắm biết tố cáo : khi gió thuận, xác tàu
trôi vô bờ. Mary, tôi cho cô hay: mỗi khi có một chiếc tàu muốn vào bờ,
cần có ánh sáng. Cô thấy con thiêu thân sa vào ngọn nến và chết cháy
chưa? Tàu cũng vậy, nếu ngọn lửa do tay kẻ gian đốt lên. Một vài lần, câu
chuyện có thể trôi qua. Nhưng nhiều lần quá, người ta sẽ tìm ra nguyên
nhân. Anh Joss khôn hồn thì chấm dứt hành động độc ác đó đi, nếu không...
- Anh có đi với Joss không?
- Tôi không điên. Tôi không nhúng tay vô máu, tôi không thấy ngọt mà
uống thứ rượu... Có một điều tôi muốn nói với cô: tôi chưa hề giết người.
Cô tin hay không tùy ý.
Jean bỗng nóng nảy, quất mạnh lên ngựa, như để trút cơn bực tức:
- Có bánh mì và phô-ma trong giỏ, không có sâu trong phô-ma đâu. Đói thì
ăn đi! Có táo với lê nữa.
Mary không biết Jean giận thật hay vờ? Oan hay không?
Chỉ thấy Jean mím môi, mắt đỏ ngầu:
- Thì ra cô cho là tôi đồng lõa với Joss, nhận chìm tàu, giết người vô tội và
lục xác họ, vét tiền? Cảnh tượng ngộ quá, há? Nếu vậy, sao cô lại đi với
tôi?
Mary vui vẻ:
- Anh chưa hề cải chính mà! Và mắt anh trong sáng, y như vô tội...
Nàng nói, nhìn phía khác, không khí hết ngột ngạt, mà trở thành dễ chịu.
Họ như là hai đứa trẻ thân nhau từ lâu.
Xe đến quốc lộ, trời u ám báo hiệu sắp mưa. Đồi núi chập chùng trong
sương mù.
Mary chợt hỏi:
_ Jean, gần đây có nhà thờ không?
- Làm sao tôi biết được? Tôi có đến nhà thờ một lần trong đời: khi còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.