LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 83

Minh Quân & Mỹ Lan

Lữ Quán Giết Người

Chương 8

Còn ba dặm nữa mới về đến lữ quán. Nếu linh mục nói đúng thì còn gì vui
hơn! Kỷ nguyên của bọn đánh đắm tàu chấm dứt. Họ sẽ biến mất theo bóng
đêm. Tàu bè đến Anh quốc sẽ không sợ hãi gì nữa. Người ta yên lòng mà
du lịch. Mọi người sẽ quên những chuyện kinh hoàng. Trên đồng hoang
nông dân sẽ đến trồng trọt, khai khẩn, chả ai sợ lữ quán Giao Mai... Nàng
và Jean sẽ...
Bỗng Mary giật mình: qua cửa sổ xe nàng thấy có tia lửa xẹt và hình như cả
tiếng súng, tiếng hú vang xa. Rồi tiếng chân và tiếng người quát tháo. Nàng
nghiêng người, chồm ra nhìn, mưa tạt vào mặt nàng, bác phu xe rú lên một
tiếng, toan quay xe lại nhưng không kịp nữa. Đoàn người tiến đến sát xe,
tên đi đầu có cầm đèn lồng, chúng nhảy tới chứ không phải đi. Đoàng một
tiếng, bác phu xe gục tức thời; tiếng kêu cứu tắt nghẽn trong cổ họng. Xe
chao qua, đảo lại dễ sợ.
Mũi súng còn bốc khói, Joss dí vào cháu vợ và khi nhận ra nàng, hắn gầm
lên:
- A! Mầy trở về đó hở? Con chó cúp đuôi !
Cả bọn xúm lại nhìn nàng chỉ trỏ, cười vang. Mary lặng im. Joss tát nàng
một cái:
- Mầy câm hả? Mầy đi đâu cả ngày?
Mary đưa tay đỡ, má nàng như bỏng. Lão bẻ quặt tay nàng ra sau và đẩy
nàng. Mary hét:
- Chú không có quyền đụng tới tôi. Chú là kẻ sát nhân! Tôi đi tố cáo chú,
nghe chưa? Tôi đến Lauceston...
Cả bọn giật mình, nhao lên, nhưng Joss quát:
- Tụi ngốc! Lui ra, nó đi sao nổi! Coi cặp giò nó kìa! Thôi, sửa soạn công
chuyện. Để nó cho tao! Gió lên rồi đó. Đừng mất thì giờ. Harry! Lên xe
ngay, xe nầy chở được 6 đứa lận!
Trong chớp mắt, cả bọn lên xe: Joss và bốn năm tên. Hắn đẩy mạnh Marry

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.